Chương 4: Loạn thần tặc tử
Tôi lại bị nhốt.
Ngày xưa, chính tay ta chế tạo lồng vàng, giờ đây người bị cầm tù lại chính là ta.
“Nơi này là nơi bệ hạ yêu thích, vậy sau này người ở đây đi.” Hắn ôn nhu đem xích sắt trước kia ta đeo vào trên người hắn đeo lại cho ta “Trước kia người rất thích cách chơi này.”
“Ngươi là đồ loạn thần tặc tử!” Ta đá vào người hắn.
Hắn không hề tức giận mà còn ôn nhu nâng chân ta lên.
“Không vội, khóa tay trước, chân chờ lát nữa.”
Ta đã tức giận đến mức giơ chân đá loạn xạ vào người hắn.
Sau khi kết thúc, hắn muốn ôm ta vào lòng nhưng ta trực tiếp ngẩng đầu lên đụng vào cằm hắn.
“Thần có công vụ bên người, không quấy rầy bệ hạ nghỉ ngơi nữa.”
“Loạn thần tặc tử!” Ta trợn mắt nhìn chằm chằm bóng lưng anh tuấn tiêu sái của hắn.
Quả nhiên hắn nghĩ trăm phương ngàn kế, hiện giờ muốn bức thiên tử ra lệnh cho chư hầu.
Cái tên đại tướng quân uy vũ kia cũng vậy!
Vốn ta muốn để cho hai người bọn họ tự chém giết lẫn nhau, không nghĩ tới hắn ta lại là đồ phế vật, lại để cho thừa tướng dễ dàng giết chế/t.
“Bệ hạ bớt nói vài câu đi.” Tiểu thái giám nhu thuận đưa bánh bao cho ta.
“Trẫm ăn không nổi, ngươi mau nghĩ biện pháp đưa thư cho phía Nam.” Ngoài miệng ta nói ăn không ngon nhưng tay lại nhanh nhẹn cầm bánh bao.
Ăn no, mới có sức nghĩ biện pháp.
“Bệ hạ, người tin được phía Nam?” Thái giám bĩu môi.
“Cũng đúng, bên kia toàn là một đám lang sói, nếu biết trẫm bị nhốt ở đây, nhất định sẽ lấy danh nghĩa diệt phản quân gây chiến tranh, đến lúc đó bách tính lầm than, liệt tổ liệt tông sẽ không bỏ qua cho trẫm.”
Trời ạ, thái gia gia, phụ hoàng, ta thật sự rất khó khăn!
Các người sao lại ném cho trẫm một mớ hỗn độn này, toàn triều không có lấy một trung thần nào!
“Không có trung thần nhưng người có một thừa tướng, nô tài nhìn thấy ngài ấy thật lòng thích người. Hay là trước mắt người cứ giả vờ thuận theo thừa tướng, lợi dụng ngài ấy diệt sạch gian thần.”
“Quá đau lòng, thần tử tốt duy nhất đó lại là kẻ để ý tới thân thể trẫm.” Ta gào khóc: “Trẫm tuyệt đối không bán thân, cũng không sẽ không giả vờ thuận theo hắn.”