Nhiệm Vụ Thất Bại: Tôi Phải Xử Nam Chính

Chương 1



Chương 1:

Nhiệm vụ công lược thất bại, tôi chỉ còn một ngày để sống.

Người ta đều nói rằng, trước khi chêt, người mà ta nhớ tới đều là người mà mình yêu thương nhất. Thế mà vào giây phút này, trong đầu tôi chỉ có cái người mà bao lâu nay công lược không thành công kia – Thời Cẩn.

Ha!

Tức đến mức phải bật cười thành tiếng.

Kiên trì theo đuổi hắn hai năm liền, có là cái chày sắt thì cũng phải bị sự kiên trì của tôi mài thành kim rồi.

Nhưng cái tên này không biết não làm bằng cái méo gì, hai năm liền mà không một chút động lòng.

Tôi hỏi han ân cần, hắn không thèm để ý.

Tôi tặng hoa, tặng quà, hắn thậm chí còn không thèm nhận.

Tôi vì hắn mà mà học cách nấu ăn, vậy mà hắn còn nghi ngờ tôi hạ độc bên trong.

Cứ vờn nhau như mèo vờn chuột trong hai năm liền nhưng điểm ấn tượng lại không ngừng giảm xuống, cuối cùng không còn gì để giảm nữa nên nhiệm vụ thất bại.

Tên khốn đó khiến tôi còn trẻ đã phải lên bàn ngắm gà khoả thân, thế nên dù tôi có thành quỷ cũng không tha cho hắn!

[Hệ thống, Thời Cẩn bây giờ đang ở cái xó nào!?]

Tôi gằn giọng hỏi hệ thống.

Hệ thống như thể bị giọng điệu của tôi dọa sợ. [Cô hỏi làm gì?]

[Ha, tên khốn Thời Cẩn đó, trước khi chế/t không lột một lớp d.a của hắn xuống thì tôi chế/t không nhắm mắt!]

Hệ thống do dự một hồi lâu, cuối cùng nể tình tôi đưa nó đi ăn uống suốt mấy năm nay, nên quyết định đưa tiễn tôi nốt đoạn đường cuối cùng này.

[Hắn đang ở trong khách sạn Kim Hoa, phòng tổng thống, cô định làm gì?]

[Làm gì á? “Làm” hắn chứ làm gì!]

Sau câu nói dõng dạc hùng hồn này, trong đầu tôi bỗng hình thành một ý tưởng

Hệ thống: […]

Dưới sự cưỡng ép của tôi, hệ thống bật hack giúp tôi tới nơi Thời Cẩn đang ở.

Hắn nằm trên trên giường, dù đang ngủ nhưng đôi lông mày vẫn nhăn lại, có thể thấy giấc ngủ cũng không yên ổn cho lắm, tuy vậy nhưng vẻ đẹp trai ngời ngời vẫn không hề thay đổi.

Tôi âm thầm nuốt nước miếng, cái tên Thời Cẩn này đúng là yêu nghiệt, đẹp gì mà đẹp thế không biết.

Nhưng mà thật đáng tiếc, tôi sắp chế/t rồi, không thể để hắn sống thảnh thơi vậy được!

[Hệ thống, làm hắn ngủ say một chút, tốt nhất là sáng mai hãng tỉnh.]

Tôi phải đảm bảo là hắn ngủ liền một mạch đến sáng mai, nếu không hắn tỉnh lại mà tôi chưa kịp chế/t thì chẳng phải tự nộp mạng à.

[Ký chủ, cô định làm vậy thật hả?] Giọng của hệ thống run run, có vẻ là bị hành động của tôi dọa sợ rồi.

[Ha, tôi theo đuổi hầu hạ hắn lâu như vậy, hắn cũng nên trả giá một chút đi chứ. Cũng chỉ là dọa hắn một chút thôi, dù sao tôi cũng sắp chế/t rồi, cô không thể chiều tôi nốt lần này sao?]

Tốt nhất là dọa cho hắn từ nay không “cứng” được nữa thì tốt.

Nghe nói đàn ông buổi sáng đều rất dễ “cứng”.

Nghĩ mà xem, buổi sáng mơ màng tỉnh dậy, đang chuẩn bị vui vẻ bằng “năm ngón thần chưởng”, kết quả mở mắt ra đã thấy khuôn mặt chế/t cứng là tôi đây.

Không sốc mới là lạ.

Tuyệt vời!

Cũng coi như là tôi vẫn để lại một ấn tượng khó phải trong cuộc đời hắn.

[Được! Bà đây cũng khó chịu tên này từ lâu rồi, nếu đã như vậy, hôm nay tôi và cô hợp lực chơi chế/t hắn!]

Thay một bộ đồ ngủ trắng tinh, tôi cẩn thận bò đến nằm bên cạnh Thời Cẩn

Sau đó nằm ngửa thẳng tắp, hai tay đặt lên bụng, nhìn vô cùng ngoan ngoãn.

Vừa nhắm mắt lại, nghĩ nghĩ một lúc lại lôi một thỏi son từ trong túi ra.

Màu đỏ tươi!

Bởi vì đêm tối nên không nhìn rõ, tôi chỉ bôi đại khái một vòng, đến khi hệ thống bảo “ok” thì dừng lại.

Váy trắng, tóc dài, mặt trắng bệch với môi đỏ chót, đủ combo rồi.

Tôi sẵn sàng rồi đây.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.