Thái Tử Gia Truy Thê

Tang lễ



Chương 4: Tang lễ

Đoàn Đoàn không biết chuyện gì đã xảy ra mà chỉ nắm chặt lấy quần áo của tôi.

Tôi đưa con bé đi thay bộ quần áo đẹp nhất.

Tôi muốn anh ấy gặp con gái mình tại đám tang của mình.

Sau khi trở về Trung Quốc, tôi không dám đi đâu nhiều.

Ở bên Giang Quý Châu được ba năm, mọi ngóc ngách của thủ đô dường như đều có hiện hữu chứng minh mối quan hệ của chúng tôi.

Đoàn Đoàn nhận thấy sự không vui của tôi ,giọng nói nhẹ nhàng, ôm mặt tôi: “Mẹ ơi, nếu mẹ không thích người bố này thì Đoàn Đoàn cũng không cần ông ấy, được không? Mẹ đừng khóc nhé.”

Con bé còn chưa biết Giang Quý Châu đã ch*t.

Tất cả những gì con bé biết là tôi đang khóc và con bé muốn an ủi tôi.

Tôi đáp lại bằng một tiếng kêu: “Được.”

Ngày tang lễ đã đến.

Giang gia đã sắp xếp tang lễ.

Họ không biết về việc tôi trở lại Trung Quốc.

Ngay cả khi họ biết mối quan hệ không rõ ràng của tôi và Giang Quý Châu, họ cũng sẽ không mời tôi đến dự đám tang của anh ấy.

Thế là tôi lén lút tới, nấp sau bức tường không dám lại gần.

Đoàn Đoàn cư xử rất ngoan và không nói gì để thu hút sự chú ý của người khác.

Mắt con bé đỏ hoe: “Mẹ ơi, chú trông trẻ quá. Chú ấy bỏ đi thì bố mẹ chú sẽ ra sao?”

Mắt tôi cũng đỏ.

Có rất nhiều người ở đám tang, hầu hết đều là những người tôi đã gặp trước đây.

Giữa nhà tang lễ có một chiếc quan tài.

Thi thể của Giang Quý Châu được đặt bên trong.

Anh ấy sẽ được hỏa táng sớm thôi.

Tôi nhìn thấy Lượng Lựu Hàm và chồng sắp cưới của cô ấy.

Cô ấy thậm chí còn không khóc chút nào trong đám tang của Giang Quý Châu.

Tôi nhìn thấy cô ấy đan tay với chồng mình.

Chồng sắp cưới của cô đột nhiên cúi xuống cắn tai cô ấy.

Mặt của Lương Lựu Hàm ngay lập tức đỏ lên.

Họ đang tán tỉnh nhau trước quan tài của Giang Quý Châu.

Tôi siết chặt tay và không cầm được nước mắt.

Tôi muốn đợi cho đến khi có ít người hơn thì mới đến đó để tỏ lòng kính trọng với Giang Quý Châu.

Đột nhiên có một người đàn ông đi tới.

Anh ta đưa cho tôi một tờ giấy và mỉm cười với tôi:

“Cô cũng là bạn của Quý Châu sao?”

Chỉ là tôi chưa có thời gian để ý đến vẻ ngoài của anh ấy mà thôi.

Một giọng nói quen thuộc vang lên như sấm:

[Nếu không phải vì mục đích lừa vợ tui quay lại, mình không đời nào ở trong quan tài này đâu! ]

[Hu hu, vợ ơi, tên khốn nào làm em có thai? ]

[Kệ, không quan tâm con bé là con của ai, con bé sẽ là của mình vì con bé đang ở trong đám tang của mình! Con gái mình dễ thương quá! ]

[Đồ khốn kiaaaaa, ông đây chỉ giả vờ ch*t thôi, không phải ch*t thật đâu! Ai cho anh cười với vợ tôi? ]

[Tôi sẽ cho anh thấy một màn xác ch*t vùng dậy ngay đây! ]

Ai?

??????????????????????????????????????????

Ai đang nói vậy?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.