Sau bữa cơm chiều, chúng tôi ngồi trên xô pha trò chuyện.
“Kỳ thực anh không phải cố ý che giấu em, chỉ là lúc ấy em và em bây giờ hoàn toàn khác.”
Tôi nghĩ thầm hắn cũng không có lỗi, tôi biến hóa rõ ràng như thế, quả thật đáng hoài nghi.
“Vậy anh thích em trước đây hay là hiện tại?”
“Nói thật, anh đối với em trước đây không có ấn tượng gì, nhưng em bây giờ, anh rất thích.”
Cố Quân Từ nhìn phía phương xa, khẽ líu ríu: “Anh có khi cũng nghĩ tại sao lại thích Khương Kiều, tựa hồ là hồi nhỏ người nhà bận rộn, cô ấy hội theo mẹ đến làm bạn với anh. Nếu nói anh thích cô ấy, không bằng nói anh thích là có người đi cùng, có người quan tâm, dần dần hình thành chấp niệm.”
“Thời gian đó anh thấy mình rất lạ, rất cố chấp, nhưng sau khi gặp được em, em liền cảm thấy có thể làm chính mình. Giống như lúc trước là nhân vật phụ, hiện tại anh mới là nhân vật chính.”
“Nói ra thật xấu hổ, anh hồi nhỏ ăn uống bị khống chế nghiêm ngặt, đồ ăn tuy rất ngon, nhưng thiếu đi hương vị, với lại không được phép ăn ăn vặt… Nhưng mỗi lần ăn cơm em nấu, anh lại cảm thấy thật ấm áp, rất hạnh phúc…”
“Vợ, hôm đó anh nói muốn cùng anh sống hoà thuận, anh thật rất cảm động.”
“Anh rất chắc chắn, hiện tại mới là cuộc sống anh mong muốn.”
Cố Quân Từ bộc bạch làm tôi cảm động, nhưng sau khi cảm động, tôi không nhịn được nói: “Anh thích là thích sự quan tâm của em, được em chiếu cố, cho anh cảm giác gia đình, nếu như đổi một người…”
“ Không thể!”
Cố Quân Từ khẳng định nói: “Em cùng bọn họ không giống nhau. Lần phá sản này cũng là nhìn rõ nhân tâm, em chính là kho báu lớn nhất của anh.”
“Em chỉ là vận khí tốt, thông qua khảo nghiệm.”
“Em nhất định sẽ thông qua, vợ của anh là kim cương cứng cỏi, đã định trước lấp lánh.”
“Tuệ Hòa, tin anh, anh nhất định sẽ tốt với em.”
Cố Quân Từ nói xong liền ôm tôi, dịu dàng hôn tôi.
Cố Quân Từ hôn khiến tôi sa ngã, khi tôi kịp phản ứng, đã bị hắn ấn trên giường…
Cẩu nam nhân, đau chết lão nương rồi!
20
Tôi và Cố Quân Từ phá vỡ hàng rào, càng như keo như sơn.
Tôi cũng dần dần phát hiện, người này trước đây quân tử đoan chính, khách khí có lễ kia đều là giả.
Chúng tôi mới làm ngày hôm trước, hôm sau, hắn liền không thể chờ đợi được đến phòng tôi, ủy khuất tố cáo tôi xem nhẹ hắn rất lâu, không có thỏa mãn nhu cầu hợp lý của chồng.
Kết quả chính là hắn và tôi làm gì làm gì…
Tôi bị hắn lăn qua lăn lại, vỗ trên người hắn mấy lần, khích lệ nói: “ Chồng, anh nghiêm túc đi làm tiền đi, em còn đợi anh nuôi em.”
Cố Quân Từ lèo nhèo hôn tôi, giảo hoạt cười: “Yên tâm, tiền chồng em kiếm, đều cho em, nhưng chuyện này tính sau, tôi muốn làm em trước…”
Tôi: …
Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi hoà hảo, nhưng bên nam nữ chính không được bình yên cho lắm.
Không ngờ tôi lại gặp Liêm Cảnh, chính là nam chính trong truyền thuyết.
Xác thực nhìn soái cực, nhưng cũng xác thực không phải loại tôi thích.
“Tuệ Hòa, em và Cố Quân Từ có tốt không?”
“Đặc biệt tốt.”
“Em không cần ngụy trang, anh biết em khó xử.”
“Tôi không ngụy trang, anh cũng đừng cho mình đúng, có chuyện gì thì nói đi.”
Liêm Cảnh thở dài: “A Kiều muốn cùng anh ly hôn.”
“ Chuyện đó với tôi có quan hệ gì?”
“Chúng ta ở cùng nhau đi.”
“Anh có bệnh à!”
Nam nữ chính đúng là bị bệnh, không có nhân vật phụ điểm xuyết cuộc sống của bọn họ liền khô khan vô vị nên cần phải tìm chút việc?
Tôi và Cố Quân Từ chẳng lẽ là cái gì rất tiện nhân!
“Tuệ Hòa…”
Mắt thấy Liêm Cảnh tiến lên một bước, tôi vội lùi một bước.
“Liêm Cảnh, tôi đã kết hôn, mà tôi rất yêu chồng tôi.”
“Thứ hai, anh cũng đã kết hôn, mong anh tránh tôi xa một chút.”
“Thứ ba, nếu như anh lại quấy rối tôi, vậy tôi cũng chỉ có thể báo cảnh sát.”
Nói xong, tôi ba chân bốn cẳng chạy xa.
Nhìn tôi thở hổn hển trở về nhà, Cố Quân Từ có chút lo lắng.
“Vợ, em sao thế?”
“Không có việc gì không có việc gì, gặp người bị bệnh thần kinh, em sợ bị ăn vạ nên chạy hơi nhanh.”
Cố Quân Từ cười, rót cho tôi cốc nước.
“Liêm Cảnh và Khương Kiều náo ly hôn, hai người bị bệnh thần kinh.”
“Vì sao?”
Tôi uống một ngụm nước nhuận thấm giọng, “Bọn họ không phải yêu nhau cảm thiên động địa sao?”
“Khả năng… Không có nam phụ độc ác và bia đỡ đạn phá hoại, cuộc sống ngọt ngào cũng sẽ vô vị đi.”
Tôi: …
Này là quá quen rầm rầm rộ rộ không thể quy về bình thường?
Tôi không ngữ lắc đầu, không cho phép cuộc sống của bọn họ ảnh hưởng đến mình.
Trong mắt của tôi, cuộc sống bản chất là quy về yên ổn.
Chỉ là…
Tôi hứng thú quan sát Cố Quân Từ, “Thế nào, hôm nay không có người tới tìm anh hợp lại à?”
“Quả thật có, nhưng anh từ chối, lần này tuyệt đối không để người đến gần anh một mét!”
“Thật?”
“Đương nhiên là thật.” Cố Quân Từ nhìn tôi nghiêm túc nói. “Anh nói với Khương Kiều, anh cả đời chỉ có một người vợ.”
Có chút cảm động.
Cố Quân Từ hôn tôi, nói: “Vợ, ở đây luôn gặp mấy người kỳ lạ, không bằng rời khỏi đây một thời gian.”
“Anh ở thành phố T mở công ty mới, hay chúng ta qua bên đó ở?”
“Em đều được, dù sao em làm nghề tự do, ở đâu đều được, phu xướng phụ tùy.”
Cố Quân Từ cười híp mắt ôm tôi trở về phòng ngủ.
Nam nữ chính thế nào, tôi không quan tâm, hiện tại chúng tôi chỉ cần sống cuộc đời của mình.
-Hết-