Bởi vì chuyện này, Tần Tình cũng bị xấu mặt không ít.
Nhưng cô ta nhanh chóng quên đi, ngày hôm sau còn mời chúng tôi bữa trưa.
“Hôm nay bạn trai tớ về nước thăm tớ, muốn đãi mọi người một bữa. 6 giờ tối, ở nhà hàng Nhật Thất Điền Anh, đừng tới trễ nha.”
“Bạn.. bạn trai?” Trương Kỳ kinh ngạc. “Tần Tình, cậu quen người này từ khi nào?”
“Tối qua.” Tần Tình vừa đắp mặt nạ vừa thờ ơ nói:
“Bạn học cũ, theo đuổi tôi mấy năm nay, hiện tại anh đấy đang đi du học. Sau khi tớ đồng ý hẹn hò với anh ấy, anh ấy trực tiếp mua vé chuyến sớm nhất bay về đây. Tớ khuyên sao cũng không được.”
Lý Hàm nhìn chằm chằm điện thoại nói:
“Một người 1200 tệ? Tần Tình, bạn trai cậu hào phóng thật đấy!!”
Đối với sinh viên chúng tôi, giá vé 1200 tệ quả quả thật là cao ngất ngưởng.
Tần Tình nhún vai, vừa cười vừa nhẹ nhàng nói:
“Anh ấy muốn thế, cứ tùy anh ấy đi.”
Con gái đẹp thì sẽ luôn có đặc quyền, và cũng sẽ luôn có nhiều sự lựa chọn.
Tần Tình nhìn sang tôi: “Tô Dư Mặc, trước đây giữa chúng ta có một vài hiểu lầm. Bữa cơm này tớ tạ lỗi với cậu, cậu nhất định phải đến. À, huấn luyện quân sự cũng kết thúc rồi, cậu mang bạn trai đến luôn nhé?”
Nói đến cỡ đó, tôi từ chối thế nào được nữa.
Sau khi nhận được câu trả lời của Tiểu Châu, tôi gật đầu đầu.
“Được.”
…
Tối đến, bạn trai Tần Tình đích thân đến đón cô ấy.
Vừa cao vừa gầy, trông cũng lịch sự.
Lý Hàm không nhịn được nhỏ giọng cảm thán: “Cayenne! Chiếc này đắt lắm đấy!”
Tần Tình hất tóc cười, giới thiệu:
“Đây là bạn trai tớ, Tưởng Tùng. Đây là các bạn cùng phòng của em, Lý Hàm, Trương Kỳ và Tô Dư Mặc. À, em đã từng kể với anh, cậu ấy là người đầu tiên trong 4 đứa em có bạn trai đó. Hôm nay bạn trai cậu ấy cũng đến nữa.”
Tưởng Tùng gật đầu, ngạc nhiên hỏi: “Bạn trai cô không đến đón cô à?”
“Anh ấy đang bận chút chuyện, chúng ta đi trước đi, lát nữa anh ấy sẽ tự đến đó.”
Tưởng Tùng nói đùa: “Còn có chuyện quan trọng hơn bạn gái luôn sao?”
Mấy lời này khiến không ít thì nhiều cũng sẽ khiến người nghe thấy khó chịu.
Tần Tình cười giận dỗi vỗ vỗ anh ta: “Được rồi, chúng ta đi thôi. Chẳng phải anh nói đã bàn cạnh cửa sổ rồi à? Đến muộn chẳng hay chút nào.”
“Ồ.” Lý Hàm vừa ngạc nhiên vừa ngưỡng mộ:
“Không phải đặt hàng ở nhà hàng đó rất khó à? Hai người làm sao đặt được chỗ tốt vậy, còn đặt vào phút chót nữa.”
Tưởng Tùng khởi động xe, thản nhiên nói:
“Đúng là là mọi người đa số sẽ không đặt được, nhưng tôi nhờ bạn tôi đặt giúp.”
Lý Hàm và Trương Kỳ cẩn thận ngồi vào chiếc xe đắt tiền.
…
Tôi gửi định vị nhà hàng kia cho Tiểu Châu mà tim đập nhanh gấp đôi.
Để mà nói thì, đây cũng là lần đầu chúng tôi gặp nhau.
Tôi nhìn ra cửa sổ, thở dài.
Nhà hàng Nhật nằm trong trung tâm thương mại sầm uất.
Chúng tôi đúng lúc gặp một đám bạn chung lớp, nam nữ đều có, có vẻ như bọn họ đang đi chơi.
“Một người 1200 tệ? Vãi, bạn trai hoa khôi của chúng ta gắt thật đấy! Đúng là thiếu gia vừa có tiền vừa có sắc!”
“Chúng ta chỉ mua được malatang ở tầng 1 thôi, làm sao so được với người ta!”
Mấy cô gái phản ứng quá khích, ghen tị nhìn Tần Tình.
Tôi chào hỏi mọi người vài câu thì nhận được tin nhắn của anh.
“Anh tới ngay đây.”
Tôi đang định quay lại thì nghe thấy giọng Lý Hàm sau lưng, vừa khinh thường vừa giễu cợt.
“Đúng vậy đó. Bạn trai Tần Tình chúng ta thấy được người thật mặt thật, đã đẹp trai lại còn hào phóng. Chẳng như một số người, lúc nào cũng che che đậy đậy. Theo tớ thấy, hoặc là người ta không thể xuất hiện, nếu không thì cũng bị đá rồi!”
Tôi quay lại, nói từng chữ một:
“Lý Hàm, cậu vừa mới nói gì, nói lại lần nữa xem.”