Lạc Lối Vì Anh

Chương 6



Chương 6:

Paparazzi nói rằng tối nay Thái tử gia Triệu Vũ Chi đã đặt khách sạn sang trọng nhất Bắc Kinh. Tôi có thể đến mai phục.

Sau hơn một tiếng đồng hồ rình rập, vẫn không thấy bóng dáng Thái tử gia đâu.

Tôi vừa ngó nghiêng xung quanh, vừa không quên kiểm tra WeChat. Không biết Tiểu Triệu và cô em kia nói chuyện ra sao rồi.

Lý trí tôi mong Tiểu Triệu đồng ý với cô em, nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi lại đen tối mong anh ta từ chối.

Không nhịn được nữa, tôi gửi tin nhắn cho cô em:

[Hai người nói chuyện thế nào rồi?]

Nhưng ngay sau đó, tôi phát hiện cô em đã block tôi.

?

Tôi còn đang hoang mang thì cánh cửa lớn của khách sạn đột nhiên mở ra.

Một đám vệ sĩ áo đen vây quanh một người đàn ông cao lớn, phong thái oai nghiêm bước vào.

Lễ tân cúi đầu khom lưng:

“Triệu thiếu, mời ngài đi lối này…”

Là Triệu Vũ Chi!

Tôi lập tức đứng dậy đi theo, nhưng điện thoại lại rung lên không đúng lúc.

Là cuộc gọi của Tiểu Triệu.

Sợ quá, tôi vội nhấn từ chối. Ngay sau đó, WeChat của anh ta bắn liên thanh tới tấp:

[Tìm một con nhóc mắt lé đầu xù đến ăn với tôi?]
[Chơi tôi đấy à?]
[Phó Anh, tốt nhất em nên cho tôi một lời giải thích hợp lý.]
[Trong vòng ba phút, tôi muốn nghe lời giải thích của em.]

Tôi nghiến răng, tàn nhẫn trả lời:

[Đó là mối ngon lành tôi tốt bụng tìm cho anh. Anh không thích, tôi cũng không ép được.]

Anh ta đáp lại rất nhanh:

[Mối ngon lành? Tôi là đồ chơi điện tử của em đấy à? Chán rồi thì bán thanh lý hay gì?]

Tôi gõ chữ như bay:

[Chúng ta chia tay đi, tôi chán anh rồi. Tôi đã có bạn trai mới, đừng tìm tôi nữa.]

Nói xong, tôi còn chuyển cho anh ta 2 vạn, ghi chú:

Tiền chia tay.

Nhìn thấy bóng dáng Thái tử gia Triệu Vũ Chi sắp khuất xa, tôi vội vàng đuổi theo.

Tôi theo Thái tử gia vào quán bar nằm ở tầng hầm của khách sạn. Từ xa, tôi thấy anh ta cúi đầu nhìn điện thoại, tâm trạng hình như không tốt.

Có phải bị bạch nguyệt quang làm tổn thương rồi không?

Cơ hội tốt đây!

Tôi lấy gương ra, nhanh chóng chỉnh trang lại, hít sâu một hơi rồi bước tới. Vệ sĩ áo đen chặn tôi lại: “Cô có việc gì?”

Tôi còn chưa kịp mở miệng thì điện thoại trong túi lại rung lên.

Vẫn là Tiểu Triệu.

Tôi nghe máy, che ống nghe nói nhỏ: “Làm gì?”

Giọng anh ta lạnh lùng vang lên: “Em đang ở đâu?”

Không biết có phải do quán bar quá yên tĩnh hay không, nhưng giọng Tiểu Triệu nghe rất gần. “Tôi đang hẹn hò với bạn trai mới. Anh đừng gọi cho tôi nữa.”

“Quay lại.”

“Anh đừng làm loạn…”

“Quay lại.”

? Tôi sững người, đột nhiên quay đầu lại.

Tiểu Triệu đứng ngay sau lưng tôi, cầm điện thoại, mặt đen sì.

“Anh, anh đến đây làm gì?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.