Chương 6:
Sống chung một mái nhà, tôi hoàn toàn không có góc nhìn toàn cảnh như cư dân mạng đang xem livestream. Thành ra, ai đang được ship với ai, tôi mù tịt.
Ngày thứ tư tiếp tục là hẹn hò riêng lẻ, nhưng lần này theo chế độ “hai bên tự chọn”.
Nam chọn nữ, nữ chọn nam—nếu hai người chọn trùng nhau thì thành một cặp, còn nếu không thì… ghép ngẫu nhiên.
Giống như mai mối vậy, hợp lý quá còn gì.
Tôi với Từ Viễn Hằng đã thành lập liên minh chiến hữu, đương nhiên chọn nhau cho khỏi lạc trôi sang nhóm khác.
Nhưng vấn đề là…
Hai đứa tôi hoàn toàn không thể tạo ra bầu không khí mập mờ.
Trong khi các cặp khác đang lãng mạn hẹn hò, thì hai chúng tôi lại bận… cá cược.
“Em thấy Trạch Nghiễn và Sơ Đồng hợp nhau.” – Từ Viễn Hằng tự tin tuyên bố.
Tôi lập tức phản đối:
“Không! Triệu Kỳ với Sơ Đồng mới có vibe couple thực sự!”
“Không thể nào! Gia thế và trải nghiệm của hai người đó cách xa nhau quá. Chị ship thế thì thà ship Triệu Kỳ với Trang Linh còn hợp lý hơn, ít nhất ngang tài ngang sức!”
“Cậu đừng có mà lý trí quá thế! Fan tiểu thuyết như tôi cứ thích ship những cặp “không thể nào” đấy!”
Ngày thứ năm tiếp tục là hẹn hò riêng lẻ, nhưng lần này không được tự chọn.
Tôi rút thăm trúng tên Tô Trạch Nghiễn.
Suốt một ngày hẹn hò, anh ấy không nói chuyện yêu đương lãng mạn gì cả, mà nghiêm túc phổ cập luật lao động cho tôi.
Từ quyền lợi khi ký hợp đồng, cách đọc kỹ điều khoản, cho đến những rủi ro khi gắn bó lâu dài với công ty hiện tại.
Phần bình luận bên dưới lập tức nổ tung:
【”Đây là show hẹn hò đúng không? Sao tôi cứ có cảm giác như đang xem tư vấn pháp lý thế này?!”】
【”Không hiểu lắm, nhưng tôi đang ghi chép lại đây này!”】
【”Tô Trạch Nghiễn đúng chuẩn anh trai nhà người ta! Ấm áp, tận tình, còn bảo nếu sau này Tiểu Tống có hợp đồng nào cần ký thì cứ gửi cho anh ấy xem trước! Tôi có tội… tôi ship mất rồi!”】
【”Tổ chương trình, tôi ghét các người! Hôm qua tôi còn đang ship Tô Trạch Nghiễn với Hứa Sơ Đồng, thế mà hôm nay cặp này cũng có chemistry là sao?!”】
【”Rõ ràng là tư vấn hướng nghiệp, nhưng tôi lại xem mê mẩn là sao?”】
【”Tôi nghĩ tôi cần bổ thận, chứ cứ thấy ai cũng ship thế này thì không ổn lắm…”】
【”…”】
Ngày thứ sáu, tôi rút thăm trúng Triệu Kỳ.
Và buổi hẹn hò của chúng tôi diễn ra… không thể kỳ lạ hơn.
Trong thời gian ghi hình, khách mời không được phép dùng tiền cá nhân để chi tiêu.
Vậy mà Triệu Kỳ dẫn tôi đi toàn những chỗ không tốn tiền—vì đó là cửa hàng của bạn bè, người thân anh ấy.
Chỉ cần một nụ cười, một cái gật đầu—và thế là xong, không cần trả tiền.
Tôi có cảm giác mình đang được dắt đi chơi như một đứa trẻ vậy.
Tổ chương trình: “……”
Ngày thứ bảy.
Buổi tối, chương trình trả lại điện thoại và laptop cho tôi.
Lúc này, trong đầu tôi chẳng còn tâm trí nào để ý đến hẹn hò nữa.
Suy nghĩ duy nhất của tôi—
ĐIỆN THOẠI!
Ngoài những hoạt động sinh hoạt bình thường, hôm nay cũng là cơ hội để mọi người trò chuyện riêng với người mình có cảm tình.
Nhưng ba người—Triệu Kỳ, Trang Linh và Tô Trạch Nghiễn—đã rời biệt thự từ buổi chiều.
Quay hình liên tục cả tuần dài quá, ai cũng có công việc gấp cần xử lý.
Những người còn lại vẫn sinh hoạt bình thường, không khí cũng dễ thở hơn nhiều.
Tôi mở điện thoại, ngay lập tức tin nhắn chúc mừng và bất ngờ từ bạn bè, người thân dội tới như sóng thần.
Tất cả đều ngạc nhiên khi thấy tôi lên show thực tế.
Mẹ tôi nhắn tin với giọng vô cùng vui vẻ:
“Con gái, mấy chàng trai trong chương trình cũng được đấy, có dịp thì dẫn bạn về nhà chơi nhé~”
Rồi bà lại nói thêm:
“À, con còn nhớ thằng bé nhà ông hàng xóm không? Nó cũng đi làm nghệ sĩ rồi đấy! Hồi trước toàn gọi nó bằng biệt danh, giờ mẹ cũng chả nhớ tên thật là gì nữa…”
Giới giải trí rộng thế này, bạn thuở nhỏ của tôi bây giờ trông ra sao tôi cũng không tài nào hình dung nổi…