Sau nhiệm vụ đầu tiên, tổ chương trình tung ra thử thách tiếp theo:
Sáng sớm leo núi trồng trọt, hái rau và cùng nhau nấu ăn.
5:30 sáng, tổ quay xông vào phòng khách mời.
Chu Thiềm + Bạch Lan mặt “mộc giả tạo”, giơ tay chữ V:
“Chào buổi sáng nha~ Tụi em chắc chắn sẽ là đội đầu tiên ra đồng!”
Bạch Lan dịu dàng đội nón rơm:
“Lao động là vinh quang, phải làm gương cho giới trẻ.”
Bình luận:
【Hai chị tiên nữ chăm chỉ quá trời!】
Trong khi đó, tôi với chị Lam vẫn bất động như zombie.
Mãi tận 7:30, tổ quay run rẩy gõ cửa:
“Chị Lam ơi… tới giờ rồi ạ…”
Chị Lam lôi chăn trùm đầu:
“Giờ mấy?”
“Bảy rưỡi ạ, mấy khách mời khác đều—”
Chị Lam bật dậy như ma nhập:
“Bảy rưỡi?! Không phải nửa đêm à?!”
Máy quay zoom cận: tóc chị rối như tổ quạ, mặt đen hơn trời giông.
Tôi thì vẫn cuộn chăn, lầu bầu:
“Năm phút nữa thôi…”
Tổ quay run run:
“Cô Chu Thiềm dậy từ sáu giờ rồi…”
Tôi nhắm mắt, phán tỉnh bơ:
“Cô ấy là cô ấy, tôi là tôi.”
“Nhưng mà—”
Tôi mở mắt, dằn từng chữ:
“Thiếu ngủ dễ đột tử. Mấy người muốn chương trình lên mục ‘Tin buồn’ à?”
Chị Lam quăng thêm cú chốt:
“Còn trồng rau nấu cơm gì nữa! Tôi gần 60 rồi! Đây là ngược đãi người già!
Show này tên Giai điệu tình yêu, chứ đâu phải Tình yêu miền quê!”
Bình luận bùng nổ:
【HAHAHA lý lẽ vô địch!】
【Show tình yêu mà bắt 5:30 sáng đi cuốc đất, muốn ám sát ai vậy?】
9:30 sáng ngoài đồng.
Chu Thiềm giả vờ lau mồ hôi:
“A~ mệt quá nhưng đáng ghê~”
Bạch Lan pose dáng cuốc đất:
“Gần gũi thiên nhiên tuyệt vời thật!”
Bình luận:
【Hai chị đúng là cần mẫn ghê!】
【Nhìn giản dị hơn nhiều so với ai đó chỉ biết nằm.】
Cắt về biệt thự:
Chị Lam vừa đắp mặt nạ vừa ung dung:
“Tiểu Trương, lấy chị ly Americano đá.”
Tôi ườn trên sofa ăn snack:
“Em muốn trà sữa trân châu đường đen.”
Bình luận:
【So sánh xong tui xỉu.】
【Hai bà này đi show làm gì thế trời?】
【Người ta 5h30 ra đồng, hai bà nằm chờ ship đồ? Đuổi được không?】
11:00 trưa – phòng họp khẩn ê-kíp.
Đạo diễn đập bàn:
“Không ổn rồi! Họ không chịu theo kịch bản!”
Biên kịch rụt rè:
“Hay… đổi luật? Bình luận đang chửi quá trời…”
Đạo diễn nhìn biểu đồ tìm kiếm, mắt sáng như đèn pin:
“Chửi càng nhiều càng hot! Quay tiếp! Cho họ nằm luôn, nằm tới bến!”
12:30 – Chu Thiềm & Bạch Lan lặc lè về.
Chu Thiềm lại lau “mồ hôi vô hình”:
“Aiya~ vì nhóm mà trồng rau, xứng đáng quá!”
Bạch Lan chìa giỏ rau:
“Chị Lam, Tiểu Nguyệt, nghe nói hai người dậy muộn… May tụi em hái được ít rau, chia cho nè~”
Chị Lam liếc rau một cái:
“Lỗ chỗ như tim cô ấy, không ăn.”
Tôi phụ họa:
“Tôi dị ứng.”
Kẻ nào chọc tức chị tôi → chính là kẻ thù.
Hoa sen trắng muốn làm chị tôi quê? Xin lỗi, không có cửa.
Bình luận nổ tung:
【??? Thái độ kiểu gì thế?】
【Rõ ràng là hai bà này nghèo quá phải đi show ăn ké.】
【Bạch Lan mới là vợ chính, Thẩm Lam cướp chồng cưới chạy bầu!】
【Kỷ Minh Nguyệt chẳng phải bợ đỡ mới vào hào môn sao? Không đẻ được nên bị đá thôi!】
Tôi với chị Lam nhìn mưa bình luận vu khống.
Nói chúng tôi flop? Nhịn.
Nói nghèo đói? Nhịn không nổi!
Chị Lam gọi trợ lý:
“Đăng báo cáo tài chính công ty lên!”
1 tiếng sau – hot search nổ tung:
#ThẩmLam – Nữ hoàng đế chế kinh doanh#
Thì ra chị bỏ phim không phải flop, mà là rẽ ngang làm trùm đầu tư.
Hơn nửa showbiz đều là gà nhà chị.
Show này cũng công ty chị sản xuất.
Chu Thiềm? Nghệ sĩ công ty con.
Bình luận quay xe cái rụp:
【Ủa chị đại thiệt hả?】
【Cái tài sản đó mà bắt dậy 5h30 đi cuốc đất á? Ai điên vậy?】
【Ủa show này hóa ra chị Lam tự chơi tự sản xuất?】
Bố Lục vui như trúng số:
“Lam Lam! Em đỉnh nhất quả đất!”
Chị Lam liếc nguội:
“Câm miệng đi, chồng cũ.”
Lục Trì lạnh lùng hỏi tổ quay:
“Trà sữa của vợ tôi đâu?
Cô ấy bị hạ đường huyết, không được để đói.”
Tôi sững người:
Sao hắn biết bệnh của tôi nhỉ?
Bố Lục cũng phi tới:
“Tổ yến của Lam Lam xong chưa?”
Tổ quay lí nhí:
“Dạ… không có trong lịch trình…”
Bố Lục đập bàn:
“Chương trình quái gì vậy?! Gọi ship ngay tổ yến thượng hạng!”
Bình luận vỡ trận:
【Cha con nhà họ Lục – “ông hoàng chiều vợ”!】
【Show hẹn hò? Không, đây là Hành trình bảo vệ hôn nhân!】
【Ai bảo Lục Trì yêu Chu Thiềm? Ai bảo bố Lục mê Bạch Lan?
Nhìn cái mặt né nhau kìa, còn hơn né dịch!】
Chị Lam nhìn hot search, cười như nữ vương hạ phàm.