Chương 1: Tiểu tam
Ngày tôi bị tung tin đồn có liên quan tới mối tình giữa ảnh đế và ngọc nữ.
Giang Ngạn, người được biết tới là một thiên tài âm nhạc đột nhiên lại phát hành một bài hát có tên là “She won’t love me” trên mạng, sau đó liền tuyên bố rút khỏi giới và không phát hành tác phẩm nào nữa.
Tuy nhiên, chỉ sáng nay thôi, anh ấy đã giành được bảy giải thưởng lớn trong một lễ trao giải âm nhạc.
Giang Ngạn lên sân khấu, cầm chiếc cúp, đôi đồng tử màu nâu của anh ấy như lấp lánh ánh sao, đẹp trai tới mức xuất thần.
Cuối video, anh ấy hôn lên chiếc cup và nói: “Năm năm, 1825 ngày, 43800 giờ, sau đêm nay, tôi sẽ tỏ tình với mặt trời nhỏ của mình!”
Khán giả dưới sân khấu la hét điên cuồng.
Thậm chí còn có fan xúc động tới nỗi ngất xỉu tại chỗ.
Các hot search liên tiếp bạo đỏ trên Weibo.
Mọi người đều đang đoán xem mặt trời nhỏ này là ai.
Nhưng trước nửa đêm, anh đột nhiên lại tuyên bố giải nghệ.
Bản audio ca khúc “She won’t love me” được đăng trên Weibo ngày hôm qua.
Giai điệu buồn, lời bài hát da diết.
Hai dòng cuối của bài hát là…
[Không có gì thành hiện thực.
Dù sao thì cô ấy cũng không yêu tôi.]
Các fan lập tức bùng nổ, mắng “mặt trời nhỏ” này không biết tốt xấu, thế mà dám làm Giang Ngạn thất tình.
Điều này cũng khiến cho ca ca của bọn họ rời khỏi giới ca hát, bọn họ sẽ không còn được nghe những bài hát hay như này nữa.
Các tài khoản marketing kiểm kê tất cả các chương trình mà Giang Ngạn từng tham gia, cố gắng suy luận xem cô gái này là ai mà có thể khiến siêu sao âm nhạc rời khỏi giới giải trí.
Chẳng mấy chốc, mọi người đều tập trung vào ngọc nữ Lâm Tinh Tinh, người cũng đang vướng phải scandal.
Bởi vì tên Weibo của Lâm Tinh Tinh có một biểu tượng mặt trời nhỏ.
Hơn nữa, Giang Ngạn từng hát bài hát chủ đề cho một bộ phim truyền hình do Lâm Tinh Tinh đóng chính.
Người hâm mộ của Lâm Tinh Tinh tự hào nói trong phần bình luận: “Chị gái của chúng ta thật tuyệt vời, chị ấy có thể cùng lúc khiến cho ngôi sao điện ảnh và tài năng âm nhạc phải cúi đầu!”
Tôi lướt Weibo, tận mắt chứng kiến xu hướng tìm kiếm [Khương Quỳ* chen chân vào chuyện tình của Lâm Tinh Tinh và Tống Cảnh Văn] và [Khương Quỳ là người thứ ba] dần dần vươn lên những vị trí đầu hot search.
Mà hot search đứng đầu lại là [Lâm Tinh Tinh là mặt trời nhỏ của Giang Ngạn]
Sau khi tắt điện thoại, tôi nhìn quản lý của mình, tức giận nói: “Là Tống Cảnh Văn nửa đêm gõ cửa phòng tôi nói muốn thảo luận kịch bản với tôi! Anh ta còn nói nếu tôi trở thành tình nhân của anh ta thì sẽ thêm cảnh cho tôi nữa!”
“Tôi đã từ chối và đuổi anh ta ra ngoài rồi! Sao bây giờ lại thành tôi chen chân vào mối quan hệ của anh ta với Lâm Tinh Tinh?”
Người quản lý không mấy coi trọng: “Tống Cảnh Văn là ảnh đế, ai có thể tin ảnh đế sẽ nửa đêm gõ cửa phòng của nữ minh tinh tuyến 18? Tôi cảnh cáo cô, đừng có cố giải thích chuyện này làm gì. Tống Cảnh Văn có rất nhiều tài nguyên, nếu như cô có thể bám được vào anh ta thì chính là phúc đức kiếp trước cô tu được đấy!”
“Thế còn danh tiếng của tôi thì sao?”
Quản lý hừ lạnh một tiếng. “Cái danh tiếng nát của cô đáng giá bao nhiêu?”
Tôi siết chặt tay.
Tôi ký hợp đồng với cái công ty này từ khi còn học cấp ba.
Kết quả là, tài nguyên thì chả tới tay tôi mà danh tiếng thì cũng chẳng lên nổi mặt bèo!
Cuối cùng, sau khi tự mình đi phỏng vấn vào đoàn phim, tôi đã giành được vai nữ phụ thứ tư!
Nhưng giờ thì thứ kinh tởm gì đang xảy ra đây!
Xét theo tình hình hiện tại thì chắc chắn công ty không có ý định thanh minh giúp tôi!
Nhưng fan hâm mộ của Tống Cảnh Văn và Lâm Tinh Tinh đã bắt đầu hợp lực, chế ảnh của tôi thành ảnh thờ, bịa ra một đống lời đồn kinh tởm rồi còn nguyền rủa mười tám đời tổ tiên nhà tôi nữa!
Tôi thậm chí còn không dám nhìn tin nhắn riêng tư của mình nữa.
“Tống Cảnh Văn bên kia tự tin như vậy, anh nhận tiền của hắn rồi?”
Quản lý dừng một lát rồi cảnh cáo nói: “Khương Quỳ, cô làm tốt chuyện của mình đi, đừng quên, ba năm nữa hợp đồng của cô mới hết hạn!”
Câu trả lời lù lù ở đó rồi còn gì!
Dù không cam lòng, tôi cũng chỉ có thể trợn mắt với anh ta rồi chạy ra khỏi công ty.
Thật trùng hợp, xe của Tống Cảnh Văn đang đỗ ở trước cửa.
Cửa kính hạ xuống một nửa, Tống Cảnh Văn tháo kính râm xuống, mỉm cười nhìn tôi.
Có vẻ như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của anh ta.
“Em suy nghĩ kỹ chưa?”
“Nghĩ cái gì?”
“Em biết rõ trong tay tôi có rất nhiều tiểu thuyết ăn khách sắp được chuyển thể thành phim mà, đi theo tôi nửa năm, tôi chống lưng cho em!”
Đúng là một chiếc bánh lớn!
Thấy tôi không nói gì, Tống Cảnh Văn nói tiếp: “Khương Quỳ, bây giờ em đang vướng vào một vụ bê bối lớn, nhưng chỉ cần tôi nói một lời, thanh danh của em có thể thay đổi 180 độ! Công ty đằng sau lưng em chỉ là một đám heo ngu, sẽ không ai giúp em đâu!”
“Không phải anh đã có Lâm Tinh Tinh rồi à?”
Tống Cảnh Văn nhếch miệng, vẻ mặt đánh giá con mồi nói: “Cô ta sao có thể dễ thương bằng em chứ?”
Tôi cũng cười, ra hiệu tài xế mở cửa.
Nụ cười trong mắt Tống Cảnh Văn càng sâu, anh ta khen tôi là một cô gái ngoan.
Nhưng khoảnh khắc cửa xe mở ra, tôi nhanh chóng lấy nước ớt trong túi ra, hất thẳng vào mắt Tống Cảnh Văn.
Một tiếng “rít” vang lên.
Người đàn ông không chút phòng bị rên rỉ trong đau đớn.
Tôi đã tận dụng thời cơ chạy ngay lập tức.
Đằng sau là tiếng gầm giận dữ của Tống Cảnh Văn.
“Khương Quỳ, cô được lắm! Tôi chờ tới ngày cô quỳ xuống van xin tôi!”