Chương 2: Bạch Nguyệt Quang trở về
Gần đây, tôi nghe nói Tôn Nhu thi được cái bằng thạc sĩ trở về.
Cố Tử An càng nổi loạn hơn.
Chẳng những không đến công ty đi làm, mà ở nhà cũng không thấy bóng dáng.
Nơi duy nhất có thể nhìn thấy hắn là ở trên hot search.
Ví dụ như: Tổng giám đốc Cố Thị vì người yêu mà vung tiền như rác, phủ 9999 bông hồng lên cầu Hỉ Thước để bày tỏ tình yêu với bạn gái.
Tổng giám đốc Cố Thị thuê máy bay không người lái để thổ lộ với bạn gái.
Mỗi lần nhìn thấy hotsearch, sắc mặt mẹ chồng lại tối đi một chút.
Chỉ là tôi không ngờ, Cố Tử An dám mang cô ta đến bữa tiệc cuối năm của công ty.
Ở bữa tiệc, Tôn Nhu mặc một bộ váy trắng, giống hệt một con thỏ trắng vô hại.
Nhân viên công ty cũng xì xào ầm ĩ.
“Giám đốc Tô cũng đáng thương quá đi, rõ ràng là vợ của tổng giám đốc, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn tổng giám đốc cưng chiều tình nhân.”
“Tổng giám đốc cũng quá đáng thật, làm ầm ĩ bên ngoài thì chẳng nói làm gì, thế mà còn dám mang bồ nhí tới đây, chẳng phải là trực tiếp vả vào mặt giám đốc Tô sao?”
Nghe họ bàn luận, mặt mẹ chồng đen như đáy nồi.
Bà ấy tức giận đến mức định đi đến nói gì đó với Cố Tử An, trông có vẻ hơi kích động.
Tôi đang định khuyên bà đừng tức giận.
Còn chưa kịp đến gần, Tôn Nhu có vẻ đứng không vững, hét chói tai rồi vùng vẫy lung tung, ngã về phía đằng sau.
“Bùm” một tiếng, ai đó rơi xuống nước.
Chắc mẹ chồng tôi muốn cứu cô ta theo bản năng, kết quả cũng bị kéo xuống nước.
Bỗng nhiên bữa tiệc trở nên hỗn loạn.