Im lặng một lúc, Cố Quân Từ mới nói: “Nhưng hôm qua không phải cô nói muốn ly hôn sao?”
Hôm qua?
Hẳn là nguyên chủ chịu không nổi cuộc sống như vậy đi.
Tôi lắc đầu giải thích: “Không phải, tôi hôm qua uống nhiều nói bậy. Cố Quân Từ, tôi không muốn ly hôn, anh cũng không cần cho tôi tiền. Anh yên tâm, tôi đã tiếp nhận thực tế. Trong tay tôi còn có chút tiền dư, sẽ dùng tiết kiệm chút, với lại tôi cũng sẽ bắt đầu làm việc kiếm tiền tự nuôi mình, nói không chừng còn có thể nuôi anh, anh không cần cho mình áp lực quá lớn.”
Cố Quân Từ nhìn tôi có chút quái dị.
Tôi biết mình và nguyên chủ khác nhau quá nhiều, gây nên hoài nghi cũng rất bình thường.
Nhưng tôi cũng đã tới, hao hết tâm lực sắm vai người khác, không bằng tự tại làm chính mình.
Cố Quân Từ bình tĩnh nói: “Nếu như cô không muốn ly hôn thì quên đi, nhưng nếu hối hận, nói một tiếng với tôi.”
Tôi không nói gì cả, chỉ là lặng lẽ đứng dậy thu dọn bàn ăn.
Cố Quân Từ quan sát căn phòng sạch sẽ, lại liếc nhìn tôi bận rộn, lặng lẽ về phòng ngủ của mình.
Thu dọn xong phòng bếp, tôi liền về phòng, đem những thứ ấy không cần, túi xách quần áo toàn bộ treo lên đi bán.
Hiện thực tôi làm nghề tự do, chủ yếu dựa vào vẽ truyện tranh kiếm tiền, thỉnh thoảng nhận đơn của các thương hiệu, mặc dù không tính đại phú đại quý, nhưng chất lượng cuộc sống không tệ.
Bởi vì cuộc sống một mình, cho nên kỹ năng sống cũng được, làm cơm cũng không tệ.
Bất quá không muốn Cố Quân Từ cảm thấy tôi biến hóa quá lớn, tài hơi thu lại một chút.
Đã quyết định sống tốt, vậy chậm rãi thay đổi đi.
5
Sớm tinh mơ ngày hôm sau, tôi liền tỉnh dậy làm cơm sáng.
Với tôi mà nói chẳng qua là thói quen, đối Cố Quân Từ chính là kinh khủng.
“Vợ” hắn, trước đến giờ đều là ngủ đến mặt trời lên cao mới rời giường, sau đó chính là mua mua mua, phi thường khô khan vô vị.
Mà bây giờ…
Tôi một mặt quấy cái thìa, một mặt tự nhiên nói: “Ngươi khởi lai, bữa ăn sáng lập tức liền được rồi.”
“A… Nga.”
Vừa tỉnh ngủ Cố Quân Từ có chút ngốc nghếch, tóc mềm nằm sấp ở đỉnh đầu, dịu dàng hơn rất nhiều.
Hắn ngơ ngác rửa mặt, ngoan ngoãn ngồi trước bàn ăn.
“Cháo là tôi nấu, bánh bao bánh quẩy mua ở dưới lầu, anh nếm thử hợp khẩu vị không.”
Cố Quân Từ cầm lên cái thìa uống một ngụm, vẻ mặt vô cảm.
Hắn tuy không nói gì, trong mắt vẫn là hài lòng.
Sau khi ăn xong hắn liền ra ngoài, tôi không hỏi nhiều.
Hắn là một thiên chi kiêu tử rơi xuống bụi bặm, không thể thiếu người chế nhạo. Tôi làm vợ, vẫn phải cho hắn thể diện.
Tôi tiếp tục sự nghiệp của mình.
Tôi bắt đầu vẽ tranh, trước tích góp một ít tác phẩm mới
Tôi cảm giác đã kết hôn với cuộc sống trước kia không có gì khác nhau.
Xong tôi tranh thủ xem mấy trang web, tìm chỗ bán đống đồ kia.
Có người mua ngay cùng thành, tôi xem địa chỉ không xa, dứt khoát tự mình đưa qua, nhân tiện đi dạo một chút.
Người mua là một thiếu nữ thời thượng, nhiều lần xác nhận túi xách là hàng chính hãng không.
Cho đến khi tôi đưa ra hoá đơn, cô ấy mới vui vẻ trả tiền.
Nhìn thu nhập trong sổ sách, tôi rất vui, tính ăn chút gì ngon, nhưng vừa đi chưa được mấy bước, liền thấy chồng trên danh nghĩa gần đó.