Kịch Bản Nữ Phụ Lệch Hướng

Chương 1



 

1

【Nữ phụ sao lại nằm xuống nữa, chẳng lẽ trước khi đi còn muốn thêm một hiệp?】
【Nói mới nhớ, sao nam chính chưa tỉnh? Nữ phụ tỉnh rồi mà… ừm, anh ta có khi nào không ổn không?】
【Nam chính mau dậy đi, bắt lấy nữ phụ ác độc định bỏ trốn này!】

Tôi sững người. Tôi còn là trẻ con mà! Việc ép chú đã là hành động táo bạo nhất đời tôi rồi. Chưa từng nghĩ sẽ có ngày nghe những lời táo bạo hơn từ… một màn hình! Lặng lẽ kéo chăn trùm kín đầu, tôi tự bảo vệ chút “thuần khiết” còn sót lại. Đảo mắt nhìn qua, thấy Lục Thanh Hàm nằm bên cạnh, vết cào xước đầy tay, trên cơ ngực rắn chắc còn nguyên dấu răng… của ai đó.

【Nhìn kìa, mặt nữ phụ đỏ lên rồi! Cô ấy cứ nhìn nam chính mãi, đang hồi tưởng chuyện gì vậy?】
【Chết tiệt, con bé này số hưởng thật! Nếu là tôi thì cũng muốn thử vài miếng.】

Tôi bắt đầu bồn chồn, không yên nổi. Lo lắng cắn móng tay, tự nhủ: “Hay là trốn thôi?” Nếu Lục Thanh Hàm tỉnh dậy, không chừng anh sẽ nổi điên rồi xử tôi ngay tại chỗ. Nghĩ vậy, tôi cố chịu đau nhức trên người, run rẩy xuống giường mặc quần áo. Trước khi bỏ thuốc, tôi đã chuẩn bị xong thủ tục xuất ngoại. Cùng lắm thì ra nước ngoài nuôi con một mình, làm mẹ đơn thân mạnh mẽ!

Mặc đồ được một nửa, tôi vẫn chưa thấy bình luận nào bảo anh tỉnh dậy. Đang yên tâm thì giọng nói lạnh như băng vang lên phá tan bầu không khí:
“Lục Yên.”

Tôi giật bắn mình, đứng đờ như tượng: “Chú… chú nhỏ.” Người đàn ông trên giường không còn mặc bộ vest đắt tiền nhưng gương mặt vẫn ngạo nghễ, đôi mắt đen nhìn tôi chằm chằm. Ngón tay thon dài luồn vào mái tóc đen mềm trước trán, vuốt ngược ra sau. Giọng anh lạnh lùng, pha chút phẫn nộ: “Mặc đồ vào, lăn ra phòng khách quỳ đi.”

Không dám cãi lời, tôi nhanh chóng mặc váy, rón rén đi ra phòng khách và quỳ xuống trước sofa.

【Nữ phụ có chân mà lại quỳ thật, xem nam chính đã dọa đứa nhỏ đến mức nào rồi.】
【Chậc chậc, chuyện tình chú cháu giả tạo cấm kỵ, tôi ăn nhiệt tình.】
【Không ai thấy nam chính quyến rũ đến điên cuồng à? Có phải anh ấy định chơi trò SM với nữ phụ không?】

Tôi đỏ bừng mặt, cúi gằm xuống, không dám ngẩng đầu. Một lát sau, Lục Thanh Hàm mặc vest chỉnh tề, bước ra ngồi lên sofa trước mặt tôi. Tôi quỳ giữa hai chân anh. Đôi chân dài gọn gàng trong chiếc quần tây cao cấp như đang phát sáng ngay trước mặt tôi.

Không biết có phải bị ảnh hưởng bởi những bình luận hay không, tôi bỗng thấy chú nhỏ lúc này quyến rũ không chịu nổi. “Ực.” Tôi nuốt nước bọt một cách vô thức.

Lục Thanh Hàm nghe thấy, ánh mắt khó đoán nhìn tôi. Anh cúi xuống, đưa tay nâng cằm tôi, khóe môi cong nhẹ: “Vẫn chưa từ bỏ ý định?”

Bình luận lập tức bùng nổ:
【Ồ hố.】
【Ồ hố.】
【Ồ hố, người đàn ông này đúng là chết tiệt quyến rũ chết mất.】
【Nữ phụ, xông lên đi! Anh ấy đang thả thính cô đó, lao vào mà vùi đầu tận hưởng đi!!!】

2

Sau khi Lục Thanh Hàm đi làm, tôi bị phạt quỳ ở góc tường tự kiểm điểm. Anh ra lệnh: “Quỳ không đủ nửa tiếng thì không được đứng dậy.” Để đảm bảo, anh còn giao chị Trương giám sát tôi.

Chị Trương nhìn tôi quỳ xiêu xiêu vẹo vẹo, giả vờ không thấy. Thỉnh thoảng, tôi lén ngồi xuống, mông đè lên gót chân để bớt đau. Cuối cùng, đầu gối không chịu nổi nữa, tôi nhăn nhó đứng dậy. Cả người đau ê ẩm, lòng tự hỏi: “Lục Thanh Hàm thật sự thích mình sao?”

Các bình luận như đang trêu chọc tôi:
【Nhìn nét mặt nữ phụ kìa, đúng kiểu đáng thương, dám giận nhưng không dám nói.】
【Lén mách nhé, chú nhỏ của cô mỗi lần phạt xong đều nửa đêm bôi thuốc giúp. Nếu không, cô nghĩ tại sao hồi phục nhanh thế?】
【Trời ơi, đây đúng là văn học trừng phạt rồi!】

Tôi chợt bừng tỉnh: “Hóa ra là vậy à! Tưởng mình bẩm sinh phục hồi nhanh cơ chứ.” Hồi nhỏ, tôi thường gây rắc rối. Lục Thanh Hàm luôn nghiêm khắc, đôi khi ra tay nặng. Anh là người tôi vừa sợ vừa kính nể.

Khi trưởng thành, tôi nhận ra cảm xúc mình dành cho anh không còn đơn thuần là tình thân nữa. Tôi đã tỏ tình, nhưng anh lạnh lùng từ chối. Trái tim thiếu nữ của tôi tan nát, nhưng những bình luận lại vạch trần.

Hóa ra chúng tôi là tình cảm hai chiều!

Ôi trời ơi, nếu vậy thì vấn đề là: Sao tôi lại là nữ phụ độc ác? Thế này mà không phải cặp chính, thì nữ chính là ai chứ?!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.