Culi Tôi Làm Tổng Tài Tôi Chửi

Chương 5



Lạc Y sải bước ra khỏi quán ăn, lòng tức anh ách.

 

Tên tổng tài điên khùng đó nghĩ hắn là ai chứ?!

 

Cô cầm điện thoại, mở ngay trang tuyển dụng. Dù có bị liệt vào danh sách đen, cô vẫn có thể tìm việc!

 

Nhưng ngay khi vừa nhập từ khóa, một tin nhắn nhảy ra.

 

[Tổng tài bá đạo tự luyến]: Cho em năm phút suy nghĩ lại.

 

Lạc Y trợn mắt.

 

Suy nghĩ cái đầu anh!

 

Cô nhanh chóng tắt thông báo, quyết tâm bơ hắn.

 

Nhưng đúng ba phút sau…

 

Quản lý nhân sự của công ty gọi đến.

 

Cô nhíu mày, nghe máy: “Alo?”

 

Giọng nói bên kia đầy lịch sự nhưng mang theo áp lực vô hình:

 

“Lạc Y, tổng tài bảo cô trở lại công ty ngay lập tức. Nếu không… cô biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi đấy.”

 

Lạc Y: “…”

 

Tên khốn này!

 

Cô hít sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. “Anh ta không có quyền can thiệp vào thời gian nghỉ trưa của tôi.”

 

“Nhưng tổng tài nói nếu cô không quay lại trong mười phút, toàn bộ tài khoản ngân hàng của cô sẽ bị đóng băng.”

 

Lạc Y: “???”

 

Cô cúi xuống nhìn cái túi của mình…

 

Không tiền mặt.

 

Thẻ ngân hàng? Cũng do công ty cấp.

 

Điện thoại? Hắn có thể làm gì với điện thoại cô chứ?

 

Và đúng lúc đó… điện thoại cô tắt nguồn.

 

Lạc Y: “…”

 

Anh ta đúng là ác quỷ!

 

10 phút sau.

 

Lạc Y đứng trong văn phòng tổng tài, gương mặt lạnh tanh.

 

Phó Hoài Thâm ngẩng lên từ màn hình máy tính, ánh mắt hài lòng.

 

“Em đến nhanh hơn anh nghĩ.”

 

Lạc Y cười nhạt: “Tôi có lựa chọn sao?”

 

Hắn nhún vai: “Anh chỉ đang giúp em quyết định thôi.”

 

Cô nghiến răng: “Anh muốn gì?”

 

Hắn đứng dậy, từng bước đến gần, ép cô vào góc bàn.

 

“Tối nay, tám giờ. Nhà hàng Royal.”

 

Lạc Y nhướng mày: “Làm gì?”

 

Hắn cúi sát, giọng trầm thấp: “Hẹn hò.”

 

Cô suýt nghẹn. “HẸN CÁI GÌ?!”

 

“Anh đã nói rồi.” Hắn nhìn cô chăm chú. “Anh muốn em.”

 

Lạc Y: “…”

 

Cô thật sự… không chạy thoát rồi.

 

Lạc Y nhìn chằm chằm vào gương, thở dài một hơi.

 

Tại sao cô lại đến đây?

 

Đứng trước cửa nhà hàng Royal xa hoa, cô vẫn không thể tin được là mình đã mặc váy đẹp, trang điểm nhẹ và ngoan ngoãn đến gặp tên tổng tài tự luyến kia.

 

Cô bị ép! Chứ không phải tự nguyện!

 

Ngay khi cô định quay xe chạy trốn, một giọng nói trầm thấp vang lên từ phía sau:

 

“Định chạy?”

 

Cô cứng đờ người. Quay đầu lại, liền thấy Phó Hoài Thâm trong bộ vest đen chỉn chu, phong thái hoàn mỹ, ánh mắt sắc bén.

 

Hắn giơ cổ tay, nhìn đồng hồ: “Đúng giờ. Anh thích thế.”

 

Lạc Y cười lạnh trong lòng. Ai thèm quan tâm anh thích gì chứ?!

 

Nhưng bên ngoài, cô vẫn phải gượng cười: “Tổng tài có vẻ rảnh rỗi nhỉ? Lôi kéo một nhân viên bé nhỏ đi ăn tối thế này.”

 

Phó Hoài Thâm nhướng mày, bình tĩnh nói:

 

“Là bạn gái tương lai của anh.”

 

Lạc Y: “???”

 

Hắn không cho cô cơ hội phản bác, lập tức đặt tay lên eo cô, dắt vào trong.

 

Lạc Y nhìn menu, lòng run rẩy.

 

Món rẻ nhất ở đây cũng bằng một tuần lương của cô.

 

Cô đang do dự thì Phó Hoài Thâm đã thản nhiên nói với bồi bàn:

 

“Mang hết các món đặc biệt ra.”

 

Lạc Y: “…”

 

Anh coi đây là bữa ăn hay đại tiệc hoàng gia?

 

Cô cố giữ bình tĩnh, cầm ly nước lên uống, nhưng suýt sặc khi nghe hắn nói tiếp:

 

“Anh đã suy nghĩ kỹ.”

 

Cô cảnh giác: “Suy nghĩ gì?”

 

Hắn nhìn cô chăm chú:

 

“Chúng ta nên kết hôn trong vòng ba tháng.”

 

Lạc Y: “???”

 

Cô suýt phun nước vào mặt hắn.

 

“Anh bị ảo tưởng à? Ai nói tôi sẽ kết hôn với anh?!”

 

Phó Hoài Thâm điềm nhiên đáp:

 

“Anh nói.”

 

Lạc Y: “…”

 

Cái tên điên này!

 

Cô đập mạnh tay xuống bàn, nghiến răng:  “Tôi. Không. Lấy. Anh!”

 

Phó Hoài Thâm nhìn cô, môi nhếch lên:

 

“Em chắc chứ?”

 

Hắn lấy điện thoại ra, gõ vài chữ, sau đó đưa cho cô xem.

 

[Tin nhắn từ ngân hàng: Tài khoản của bạn vừa bị đóng băng.]

 

Lạc Y: “…”

 

Sao hắn có thể khốn nạn đến vậy?!

 

Hít sâu một hơi, cô nghiến răng cười gượng:

 

“Tổng tài, anh thật biết cách khiến người ta cảm động.”

 

Hắn cười nhạt: “Cảm động đến mức muốn đồng ý chưa?”

 

Lạc Y:

 

Muốn cầm ly nước hất thẳng vào mặt hắn!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.