Đoạn video đầu tiên rất nhanh đã bùng nổ ở trên mạng xã hội.
Gia đình có của bác sĩ nọ nghe tin chồng mình ngoại tình với Hứa Nặc liền hùng hổ xông thẳng vào phòng bệnh của Hứa Nặc tạt một thùng sơn đỏ.
Còn khóc lóc om xòm chỉ trích Hứa Nặc đã phá hoại gia đình mình như thế nào.
Quần chúng ăn dưa bị kích thích tinh thần trượng nghĩa, đồng loạt mắng chửi Hứa Nặc.
Lúc Kinh Thời Khiêm tới bảo vệ cô ta, liền bị cho rằng đây là một đôi gian phu dâm phụ.
Vô cớ ăn một cái tát điếng người, Kinh Thời Khiêm xanh mặt nhìn mình ngồi chễm trệ trên hot search.
Trong lúc nhất thời, bởi vì danh dự cá nhân của hắn bại hoại mà cổ phiếu của công ty liên tục rớt giá.
Tạm thời bị cách chức một tháng.
Hứa Nặc cũng bởi vì bị kích thích mà vào thẳng phòng cấp cứu.
Kinh Thời Khiêm nghĩ là mẹ mình làm khó dễ cô ta, cho nên quan hệ với bà ta càng thêm căng thẳng.
Hắn nhìn mẹ mình, nói ra một câu ngoan độc.
“Còn có lần sau, mẹ đừng trách con không nhận người nhà.”
Mẹ hắn tăng xông liền nhập viện.
Tôi nhìn những tin tức mà thám tử gửi tới, bật cười thành tiếng.
Đúng là mẹ chồng muốn vả mặt Hứa Nặc, nhưng bà ta còn chưa kịp ra tay thì đã bị tôi hành động trước.
Kinh Thời Niên ôm tôi từ phía sau, vô cùng thân mật cọ cọ má tôi.
“Nhìn cái gì mà cười vui vẻ vậy?”
“Xả giận cho anh.”
_____
Mẹ chồng nằm trong bệnh viện, bà ta bây giờ, đứa con lớn thì tức giận phản lại không để ý tới bà ta, người chồng bà ta yêu thương nhất lại đang bận úp mặt trong ngực mấy con ả tình nhân.
Kinh Thời Niên rũ mắt xuống, cánh tay ôm tôi dần dần siết chặt lại.
“Em ghét bỏ anh là một kẻ xui xẻo sao?”
Anh thậm chí còn không có dũng khí ngẩng đầu lên nhìn tôi, chỉ sợ sẽ nhận được đáp án làm mình đau tới xé lòng.
Tim anh, đau tới hít thở không thông.
Cái gì mà điềm xấu chứ, chỉ bằng lời nói thuận miệng của một gã đạo dĩ dởm mà đã phán định cả một cuộc đời của Kinh Thời Niên sao.
Anh có đủ tất cả các yếu tố để trở thành một nhân vật phản diện, nhưng anh lại sống cuộc đời như một đứa trẻ đáng thương cần chút yêu thương.
Tôi nâng mặt anh lên, chân thành trả lời anh:
“Thời Niên của em là ngôi sao may mắn mà, anh đã mang tới ánh sáng và tình yêu tuyệt vời nhất cho em. Đối với em, anh chính là anh hùng.”
Đôi mắt hẹp dài của Kinh Thời Niên sáng lên. Anh đè tôi ra hôn sâu, giống như muốn khảm tôi vào cơ thể của mình, liên tục lặp lại nói lời yêu tôi.
Từ bầu trời đầy sao tới ánh bình minh mờ ảo.
Kinh Thời Niên giống như một cỗ máy “làm” không biết mệt, dường như đang muốn chứng minh cho tôi thấy toàn bộ tình yêu của anh thông qua hành động này.
Lúc Kinh Thời Khiêm gọi cho tôi cuộc điện thoại thứ 18, tôi mới ấn nghe.
Hắn vội vàng nói: “La Y, cô đang ở đâu?”
“A, có chuyện gì không, không có chuyện gì thì cúp đây, tôi còn đang bận đi kết hôn.”
Kinh Thời Khiêm thở hổn hển.
“Kết hôn?! Cmn, cô kết hôn với ai?”
“Mẹ nó cái con khỉ, ngày vui của tôi, tôn trọng tôi chút đi.”
Tôi gào lên với người trong điện thoại.
Thứ xui xẻo.
“Tôi mặc kệ cô đang làm gì, mau chóng tới bệnh viện cho tôi.”
Tôi vui vẻ nhìn ngắm bộ móng vừa mới làm xong của mình, không chút để ý nói:
“Ông anh này, chúng tôi đang ở nước ngoài, không về được a~”
“Cô phải về, Hứa Nặc còn chờ cô cứu mạng đấy.”
A, chờ tôi cứu mạng à, không bằng cứ ở đó chờ ch.ế.t luôn đi.
Một tuần trước, tôi đã đoán được việc Kinh Thời Khiêm sẽ bức ép tôi đồng ý hiến thận, vì thế tôi liền làm theo kế hoạch, xách vali và chạy ngay trong đêm với Kinh Thời Niên. Nhưng một bên vẫn dỗ hắn làm cho hắn thả lỏng cảnh giác.
Cho tới hôm nay, hắn mới phát hiện ra điều không đúng.
Kinh Thời Khiêm ở bên kia điện thoại rít lên.
“Con ả ác độc, ngay cả một quả thận cũng không nguyện ý hiến là sao, mày chỉ mất đi một bên thận mà thôi, nhưng Hứa Nặc sẽ mất mạng đấy có biết không!”
Tôi thiếu chút nữa bị lời nói của hắn làm cho tức tới bật cười.
“Liên quan gì? Tôi cũng không phải thánh mẫu, mỗi một bộ phận từ trên xuống dưới này của tôi đều viết hai chữ “La Y”, ai cũng đừng hòng đụng tới.”
Huống chi, trước khi ra nước ngoài tôi đã cố ý tìm hiểu, bệnh của Hứa Nặc cũng không có nghiêm trọng, căn bản là không cần thay thận.
Nhưng mà cô ta vì muốn để cho Kinh Thời Khiêm quan tâm tới mình cho nên mới liên thủ với bác sĩ lừa gạt hắn.
Không phải cô ta thích diễn sao, vậy thì diễn cho tới đi.
Lúc này, chắc hẳn là cô ta đã lên bàn mổ rồi nhỉ?
Kinh Thời Khiêm vẫn còn đang không ngừng chửi mắng, Kinh Thời Niên thấy thế liền đi tới giật lấy điện thoại của tôi.
“Thật xin lỗi, hôn lễ của tôi và vợ của tôi sắp bắt đầu, thứ lỗi cho chúng tôi không thể tiếp anh được nữa.”
Anh còn cố ý nhấn mạnh ba chữ “vợ của tôi”, giống như là đang trả hết những uất ức trước đây.
Đầu bên kia vừa vang lên tiếng động va chạm mạnh, người bên này đã cúp máy.
Kinh Thời Niên kích động tới mức lòng bàn tay đổ mồ hôi, tôi chưa từng thấy anh khẩn trương thế này bao giờ.
Anh luôn sợ rằng mình sẽ không thể cho tôi một đám cưới hoàn hảo.
Tôi hôn nhẹ lên khóe miệng của anh, chỉnh lại cà vạt trên cổ anh.
“Hoàn mỹ, siêu anh hùng của em thật hoàn mỹ mà.”
Trên bầu trời vang lên từng tiếng pháo hoa rộn rã.
Tôi và Kinh Thời Niên trịnh trọng tuyên thệ.
Bất luận sinh lão bệnh tử, bần cùng hay phú quý, trọn đời trọn kiếp mãi bên nhau.
Kinh Thời Niên nắm tay tôi trao cho tôi chiếc nhẫn, sau đó liền thành kính hôn lên mi tâm của tôi.
Một thời gian sau đó, tôi nghe nói ngày đó Kinh Thời Khiêm xảy ra tai nạn xe cộ, sau này chỉ có thể ngồi trên xe lăn sống nửa đời còn lại.
Công ty của hắn cũng bởi vì nguy cơ tài chính nên dần dần lụn bại.
Ánh trăng sáng của hắn cũng bị hủy hoại hết thanh danh ở thành phố Giang, chỉ còn cách tha hương biệt xứ.
Có điều, chẳng có quan hệ gì với tôi cả.
Nhân nào quả đấy mà thôi.
Và cuộc sống hạnh phúc của tôi với Kinh Thời Niên, cũng chỉ vừa mới bắt đầu.