Đổi Vận

Sinh nhật xui xẻo



Chương 15: Sinh nhật xui xẻo

Gần đây công việc cũng rảnh rỗi, tôi cùng Trì Viên, Trì Nhân quyết định ở lại nhà cũ, coi như là một kỳ nghỉ phép.

Và không thể thiếu… Tiền Độ ở ngôi nhà bên cạnh cũng đòi ở lại theo.

Người này thích nhất là nghe lén và rình trộm, nhưng giờ mọi chuyện đã khác.

Trì Nhân, cô gái này có lẽ sinh ra là khắc tinh của hắn.

Tiền Độ trốn ở góc tường nghe lén, cô ấy còn ngồi xổm bên cạnh hắn hỏi: “Anh Tiền Độ, anh có khát không? Hay anh có đói không?”

“Anh Tiền Độ, đây là bánh bao nhân thịt em vừa làm, anh ăn rồi tiếp tục nghe nhé.”

“Anh Tiền Độ, anh ngồi xổm ở đây không mỏi sao? Để em đi lấy cho anh cái ghế nhé?”

Tiền Độ muốn phát điên. Tôi và Trì Viên đều đã quen cả rồi, chỉ cần ngoài cửa sổ phía sau có tiếng của Trì Nhân, vậy chắc là Tiền Độ lại đang nghe lén ở đó.

Nghe lén không nổi nữa, Tiền Độ lấy lý do ở một mình không quen, chuyển vào nhà chúng tôi sống một cách quang minh chính đại.

Nhà cũ tổng cộng có ba phòng.

Tôi và Trì Viên một phòng, Trì Nhân và Tiền Độ mỗi người một phòng.

Ban ngày cũng coi như sống yên ổn, đến ban đêm. Khóa cửa, đóng cửa sổ.

Trì Viên nhanh tay tắt đèn rồi nhào tới.

Tôi buồn ngủ muốn ch.ết, đưa tay đẩy Trì Viên ra: “Đừng… ngủ.”

Anh cười. ” Đừng ngủ? Tuân lệnh!”

Nói xong, tôi bị hắn xoay lại. Hắn thật sự rất phiền. Tôi vẫn nhắm chặt hai mắt, chân đạp người hắn. Cổ chân lại bị hắn nắm lấy kéo tôi vào lòng.

Phản kháng không nổi, tôi bèn giả vờ làm nũng, đáng thương nói hôm nay cùng Trì Nhân đi hái quả trong vườn mệt muốn ch.ết rồi, giờ phải đi ngủ cho lại sức, còn việc khác để sau đi…

Còn chưa nói xong, dưới gầm giường bỗng nhiên truyền đến một tiếng thét chói tai…

Cả tôi và Trì Viên đều ngơ luôn…

Trì Viên vội bật đèn, Tiền Độ và Trì Nhân nối đuôi nhau từ gầm giường chui ra. Nhìn kỹ mới thấy trên mông Tiền Độ có một con rắn nhỏ không có độc đang cắn.

Tôi:…

Tiền Độ đau khổ bắt lấy con rắn nhỏ ném ra ngoài.

Mà mặt Trì Viên đã xanh mét rồi, bỏ ngoài tai lời kháng nghị của Tiền Độ, lườm Trì Nhân một cái. Xách cổ 2 người họ ra ngoài.

Tiền Độ mặt đỏ bừng, có vẻ còn rất là oan ức: “Tôi tranh đã tranh không được, xin gia nhập thì không cho, giờ đến nghe một chút cũng không đồng ý. Thật là keo kiệt mà!”

“Cút.”

Trì Viên đang muốn đạp hắn, Tiền Độ lập tức ngậm chặt miệng, bày ra vẻ mặt nịnh hót, kéo Trì Nhân chạy đi, vừa chạy vừa nói.

“Hai người cứ tiếp tục đi. Chúc ngủ ngon!”

26

Hôm sau tôi và Trì Viên liên tiếp nhận được rất nhiều tin nhắn quảng cáo, nói hôm nay là một ngày cực kỳ đặc biệt. Về phần là đặc biệt như thế nào, trong tin nhắn lại không nhắc đến.

Vì tò mò, tôi bèn đi xem lịch. Hôm nay thứ hai, ngày mùng bốn tháng tư âm lịch, thích hợp cưới hỏi, thích hợp xuất hành, may quần áo. Kiêng đào đường, chôn cất, kiện cáo.

Cho nên, hôm nay rốt cuộc là ngày gì?

Nửa tiếng sau, cuối cùng tôi cũng biết hôm nay là ngày gì.

Đó là sinh nhật lần thứ 24 của Tiền Độ.

Tin nhắn là hắn thuê người gửi. Hắn chắc chắn là có bệnh rồi.

Tôi và Trì Viên vốn không muốn tham gia tiệc sinh nhật dành riêng cho công tử bột của hắn, nhưng không chịu nổi các loại cầu xin của Trì Nhân.

Thấy Trì Nhân sắp khóc đến nơi, tôi vẫn mềm lòng, không tình nguyện đồng ý tham gia.

Tại sảnh bữa tiệc.

Tiền Độ luôn nhìn cửa ra vào trong lo lắng, khi nhìn thấy ba người chúng tôi thì nháy mắt gương mặt trở lên rạng rỡ.

“Lâm Khê!” Hắn chạy tới: “Tôi chờ mọi người lâu lắm rồi đó!”

Nói xong, hắn lại còn cười híp mắt quay qua chào Trì Viên.

Vì một nguyên nhân khó nói, đã lâu rồi không ai ngoài tôi và Trì Nhân cười với hắn.

Hôm nay lại làm cho hắn có chút giật mình không quen. Tôi cũng không khỏi hoài nghi, chả lẽ lúc trước Tiền Độ nói muốn gia nhập với chúng tôi là nói thật sao?

Tên biến thái ch.ết tiệt này!

Không khí đang có chút gượng gạo thì Trì Nhân từ phía sau tôi đi ra, đưa túi bình an mà mình tự tay may đến trước mặt Tiền Độ.

“Anh Tiền Độ, chúc anh sinh nhật vui vẻ. Em không biết tặng anh cái gì nên em đã tự mình may một cái túi Bình An. Cầu cho anh bình an hạnh phúc.”

Thấy Tiền Độ mãi mà không nhận, mặt Trì Nhân đỏ lên, giọng nói càng ngày càng nhỏ đi.

“Em biết anh không thiếu thứ gì, cũng biết cái này không đáng tiền. Nhưng em chỉ muốn tặng anh một thứ từ thật tâm của em, cũng thật tâm mong anh vui vẻ, anh không nhận cũng không sao cả.”

Đang định thu tay về thì Tiền Độ như mới hoàn hồn vội cầm lấy túi phúc, cầm trên tay vuốt ve như vuốt ve vật quý giá.

“Ai nói không cần chứ, cảm ơn em, anh rất thích.”

Ở đây có đếm cũng không hết các phần quà giá trị, nhưng cũng chỉ có món quà của Trì Nhân, được Tiền Độ hai tay nhận lấy, cẩn thận cất vào trong túi.

Tiệc sinh nhật chỉ bắt đầu sau khi chúng tôi đến. Tôi và Trì Viên đều không thích loại tiệc tùng này lắm, cho nên chọn vị trí yên tĩnh ít người.

Mặc dù như thế, vẫn có một số người ăn no rửng mỡ đến kiếm chuyện.

Có ba nam hai nữ đột nhiên đến sau lưng chúng tôi, vừa uống rượu vừa như cố tình nói to, giọng châm chọc.

Mấy người này tôi đều thấy quen, chỉ là không thể nhớ tên.

Người duy nhất tôi có thể nhớ tên, chính là tên khốn hôm đó gọi điện cho Tiền Độ mượn tôi đi tiếp rượu – Cao Dịch Thần.

Lúc này, hắn đang cầm chén rượu, giọng nói châm chọc không có ý định che giấu.

“Tôi còn thắc mắc là tại sao dạo này không thấy người nào đó bám theo anh Tiền nữa. Thì ra là đã tìm được mối khác rồi.”

“Đúng vậy đó. Lúc trước anh Tiền không thèm để ý tới cô ta, cô ta còn mặt dày bám theo không biết xấu hổ. Giờ thì hay rồi, trèo lên anh Tiền không được đành rút lui tìm bừa một người khác. Tôi khinh!”

Sắc mặt Trì Viên trong nháy mắt trầm xuống. Anh đứng lên đi qua đó.

Ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô nàng vừa mới nói chuyện, cuối cùng nhìn thẳng vào Cao Dịch Thần.

Hắn chắc cũng sợ hãi trước sự âm trầm toát ra từ người Trì Viên nhưng vì có gái đứng bên cạnh nên vẫn có mạnh miệng:

“Sao nào, tôi nói không đúng sao? Loại người như cô ta không…”

Chưa nói hết câu thì Trì Viên đã đấm vào miệng hắn.

Trong nháy mắt toàn hội trường trở lên nháo loạn. Tôi hờ hững nhìn qua bên đó nhưng cũng không có ý định đi ra can.

Với thể chất của Trì Viên, thì quả báo sẽ đến với những người đó nhanh thôi.

Đúng như tôi dự đoán.

Chỉ qua 10 phút ngắn ngủi, toàn bộ những người nói xấu tôi toàn bộ đều gặp xui xẻo.

Cao Dịch Thần lảo đảo được người khác đỡ dậy, vừa mắng vừa hoảng sợ rời đi.

Đi xa được một đoạn, hắn liền với lấy một ly rượu. Nhưng bỗng nhiên tay run lên, ly rượu rơi xuống đất, vỡ tan tành. Hắn than một tiếng xui xẻo, xoay người muốn rời đi, dưới chân lại như giẫm phải cái gì đó.

Chân anh ta trượt một cái, má trái đâm vào mảnh thủy tinh vỡ trên mặt đất.

Máu tươi trong nháy mắt loang lổ trên gương mặt trắng bệch của anh ta.

Một tiếng gào thảm thiết vang lên trong sảnh tiệc.

Không ai dám tiến lại giúp đỡ. Đùa sao? Chẳng may mình cũng bị trượt chân ngã xuống thuỷ tinh vỡ giống hắn thì sao.

Mấy người còn lại cũng không tránh được xui xẻo. Có người vô cớ trẹo chân, cổ chân sưng đỏ không đi lại được.

Có người bị nghẹn đồ ngọt, nghẹt thở gần nửa phút mới thở được.

Cô gái vừa mới nói tôi kia, đang yên đang lành bị một người đàn ông to cao không biết ở đâu xông vào tát liên tiếp 2 cái, trực tiếp ngã ra đất ngất xỉu.

Mà tôi thì vẫn ngồi chỗ cũ, vui vẻ xem kịch.

Thật sảng khoái.

Xem ra, với chỉ số thông minh của những người này chắc chắn sẽ không nghĩ tới xui xẻo của bọn họ là có liên quan đến tôi và Trì Viên.

Sau khi những người bị thương được đưa đi, vẫn có một số người nhỏ giọng nghị luận.

Nói tôi chính là cố ý thuê một người mẫu nam, tới chọc giận Tiền Độ.

Trong đó cũng không thiếu một ít câu nói nói rất khó nghe. Tôi túm lấy Trì Viên, không định để ý tới nữa. Đều là những tên ăn chơi trác táng kiêu căng bốc đồng, so đo với loại người này quả thực là lãng phí thời gian.

Nhưng mà.

Khi tôi và Trì Viên không định để ý nữa, Tiền Độ lại đột nhiên nhảy ra.

Những tin đồn kia, hắn đương nhiên cũng nghe thấy hết.

Tiền Độ vừa đi thu xếp cho những người bị thương quay về, đúng nghe thấy những lời đó. Hắn liền hung dữ xông vào đám người, túm cổ áo tên vừa nói xấu tôi to nhất.

“Ai nói là Lâm Khê không biết xấu hổ theo đuổi tôi. Là lão tử theo đuổi cô ấy mới đúng.”

Hắn đột nhiên nghĩ ra gì đó, xấu hổ quay đầu lại nhìn Trì Nhân.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.