Dưới Gầm Xe Bạn Thân Có Gì

Chương 5



Chương 5 :

Thời gian trôi qua, tôi dần thu thập đủ bằng chứng về những hành vi phi pháp của Dương Nghị. Trong suốt quá trình này, tôi luôn giữ bình tĩnh, tỏ ra như không có gì xảy ra, nhưng bên trong, sự căng thẳng và lo âu không ngừng bủa vây. Tôi biết rằng nếu có bất kỳ sơ hở nào, Dương Nghị sẽ ngay lập tức nghi ngờ và mọi nỗ lực của tôi sẽ đổ sông đổ bể.

Một buổi chiều, khi tôi đang làm việc tại văn phòng, Lâm Tịch bất ngờ đến thăm. Cô ấy mang theo một hộp bánh ngọt mà tôi rất thích, cười tươi như không có gì xảy ra.

“ Mạc Mạc, mình ghé qua thăm cậu một chút. Cậu dạo này có vẻ gầy đi đấy, có chuyện gì sao? ” Lâm Tịch nói, giọng đầy quan tâm.

Nhìn thấy cô ấy, tôi cảm thấy lòng mình chùng xuống. Lâm Tịch, người bạn thân mà tôi từng tin tưởng nhất, giờ đây lại là kẻ phản bội đứng sau lưng tôi. Nhưng tôi không thể để lộ cảm xúc, tôi phải diễn trọn vai của mình.

“ Không có gì đâu, chắc do công việc bận rộn quá thôi.” Tôi mỉm cười trả lời, cố gắng tỏ ra nhẹ nhàng.

Lâm Tịch ngồi xuống đối diện tôi, ánh mắt dò xét.

“ Dạo này Dương Nghị đối xử với cậu thế nào? Anh ấy có làm cậu buồn không? ”

Tôi cảm thấy ngực mình như thắt lại. Những lời nói của cô ấy nghe có vẻ quan tâm, nhưng thực chất là để thăm dò. Tôi hít một hơi sâu, cố gắng giữ giọng bình tĩnh.

“ Anh ấy vẫn tốt với mình mà. Bọn mình không có vấn đề gì cả.”

Lâm Tịch gật đầu, nhưng tôi thấy rõ trong mắt cô ấy ánh lên một tia nghi ngờ. Cô ấy tiếp tục ngồi lại một lúc nữa, rồi lấy cớ phải đi làm việc khác và rời đi.

Khi cô ấy đi khỏi, tôi ngồi thụp xuống ghế, cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Sự căng thẳng và cảnh giác liên tục đang bào mòn tinh thần tôi.

Tôi biết rằng mình không thể tiếp tục như thế này mãi. Tôi cần phải hành động nhanh hơn, trước khi Lâm Tịch và Dương Nghị phát hiện ra điều gì đó. Tối hôm đó, tôi quyết định sẽ gặp lại ông Trần Khải để thảo luận về bước đi tiếp theo.

Cuộc gặp diễn ra tại một quán ăn nhỏ, nơi mà tôi biết sẽ không ai nhận ra chúng tôi. Khi tôi đến nơi, ông Trần đã ngồi sẵn, vẻ mặt nghiêm trọng.

“ Cô Hứa, tôi có tin này không biết cô có sẵn sàng để nghe không.” Ông Trần nói ngay khi tôi ngồi xuống.

Tim tôi chợt đập nhanh hơn. Tin gì nữa đây? Tôi tự hỏi, nhưng vẫn giữ bình tĩnh để lắng nghe.

“ Dương Nghị đang chuẩn bị chuyển toàn bộ tài sản của hắn ra nước ngoài. Nếu chúng ta không hành động ngay, hắn ta sẽ trốn thoát và cô sẽ không bao giờ lấy lại được những gì thuộc về mình.”

Tôi cảm thấy lạnh toát sống lưng. Tên Dương Nghị này quả thực quá nguy hiểm, hắn ta đã chuẩn bị kế hoạch rút lui từ lâu mà tôi không hề hay biết. Tôi cần phải đưa hắn ra ánh sáng trước khi mọi thứ quá muộn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.