Editor: Báo đạo tổng tài đã bị bạn
Văn án:
Hồi còn ngây thơ vô số tội, tôi ngày nào cũng ép nam chính tự kỷ làm tình.
Anh không chịu ra khỏi phòng? Tôi xông vào, thản nhiên lột đồ:
“Ôi hôm nay trời đẹp ghê! Mà nhắc đến ‘đẹp’… chồng ơi, chỗ đó của anh cũng đẹp hết phần thiên hạ nha~”
Anh đang buồn bã tắm gội một mình? Tôi đạp cửa:
“Chồng ơi, sao anh tắm lâu thế? Mà nói tới ‘lâu’… em cũng tò mò muốn kiểm chứng lắm á~”
Anh giận dỗi tuyệt thực. Tôi chẳng những không an ủi, còn nhân cơ hội sàm sỡ:
“Không ăn thì cơ bụng nhỏ lại đấy nha~ Mà nhắc tới ‘cơ’… để vợ kiểm tra coi có còn múi không nào~”
Sau này, khi tôi tình cờ phát hiện ra anh là phản diện — kiểu phản diện có thể giết người không chớp mắt — tôi sợ quá vắt giò lên cổ chạy trốn.
Không ngờ anh lại bắt được tôi. Trên mặt anh không còn vẻ lạnh lùng ngày nào, chỉ còn nước mắt lã chã rơi xuống, bàn tay run rẩy cởi từng món quần áo của chính mình:
“Vợ à, anh không trốn em nữa… quần áo anh chỉ để em cởi thôi. Em muốn anh nói lời ngọt ngào hay… tục tĩu một tí cũng được, miễn là em đừng đi.”
Bình luận dưới khung màn hình hiện lên rầm rộ:
[Ép người ta từ tự kỷ thành ‘tự cởi’, chị là huyền thoại sống đấy!]
[Tưởng đâu phản diện tự kỷ đi siêu thị mua gạo, ai ngờ là đi mua ba con sói siêu mỏng loại 001. Mạnh dạn luôn!]
[Hành trình từ “anh không muốn tiếp xúc xã hội” đến “anh chỉ muốn bị vợ đè”, đúng là cua gắt thật.]