Ta thật sự không ngờ rằng người của Diệp gia làm việc thái quá như vậy.
Không có phương pháp giải cổ!
Hoàng Hậu vẻ mặt u sầu, còn Quý phi lại khiếp sợ hỏi ta: “Ngươi trực tiếp bắt hết bọn họ?”
Ta nhìn về phía nàng ấy, mắt lộ vẻ dò hỏi.
Quý phi nói: “Không thèm tính kế gì à?”
Ta nghi hoặc: “Ta có đủ quyền lực, vì sao phải đợi bọn họ phát triển lên xong mới đấu? Trực tiếp dùng vũ lực giải quyết chẳng phải đơn giản và nhanh chóng hơn sao?”
Quý phi: “…”
Quý phi gật gật đầu, chấp nhận: “Có đạo lý.”
Hoàng Hậu thở dài: “Vậy hiện tại làm sao bây giờ? Cũng không thể để Hoàng Thượng cứ mãi như vậy chứ.”
Ta nghĩ nghĩ, mở miệng: “Có lẽ, có một người có thể có cách.”
“Ai?” Hoàng Hậu và Quý phi đồng thời mở miệng.
Ta đáp: “Hiền phi.”
Hoàng Hậu khó hiểu, Quý phi lại trực tiếp đặt câu hỏi: “Hiền phi là Thánh Nữ Miêu Cương gì đó sao?”
Ta nhìn về phía Quý phi và đáp: “Hoàng Thượng từng nói qua, Hiền phi có hệ thống công lược, có thể đổi mấy thứ đồ hiếm lạ cổ quái.”
Quý phi bày vẻ mặt khiếp sợ, cuối cùng cảm khái: “Hậu cung này đúng là tàng long ngọa hổ mà.”
Hoàng Hậu khó hiểu: “Hệ thống công lược là ý gì?”
“Quý phi, người giải thích đi, ta tới tìm Hiền phi.” Ta bỏ lại những lời này xong liền ra khỏi Phượng Loan cung.
Ta đi gặp Hiền phi.
Đây là lần đầu tiên ta thấy Hiền phi.
Ta không tìm người thông báo mà là trực tiếp nhảy tường.
Khi ta tiến vào, Hiền phi đang ngồi ở trong phòng, tay chống đầu, thở ngắn than dài.
“Ta còn không thấy được Hoàng Thượng, phải chạy đi đâu tăng độ hảo cảm đây!”
Ta: “…”
Hiền phi than xong, ngẩng đầu nhìn lại đây, chờ khi nhìn thấy ta, trực tiếp bị dọa giật mình: “Ngươi… ngươi vào từ lúc nào?”
Ta lựa chọn vô thẳng vấn đề.
“Thứ đó của người có thuốc giải cổ trùng chứ?” Ta hỏi.
Hiền phi vẻ mặt ngơ ngác: “Cái gì?”
“Ta biết người có hệ thống công lược, người hỏi nó một chút, có hay không.” Ta nói.
Hiền phi cũng mở to hai mắt nhìn: “Sao ngươi lại biết?”
“Đừng nói lời vô nghĩa nữa, người muốn công lược độ hảo cảm của Hoàng Thượng, hiện tại hắn xảy ra chuyện, nếu ch*t đi, người cả đời cũng không có độ hảo cảm.” Ta nói.
Hiền phi chần chờ hỏi: “Ta sao phải tin ngươi?”
Ta thật sự không muốn lòng vòng với người khác.
Cho nên, ta trực tiếp lấy kiếm đặt lên trên cổ Hiền phi: “Có hay không?”
Hiền phi: “…”
“Ngươi chờ chút, ta hỏi hệ thống.” Hiền phi ngoan ngoãn đáp.
Hệ thống đúng thật là một thứ tốt.
Hiền phi nói là phải táng gia bại sản để đổi một viên thuốc giải độc vạn năng.
Ta nhìn nàng ấy trống rỗng biến ra.
Lường trước nàng ấy cũng không dám làm bậy gì, huống chi, nếu thật sự xảy ra chuyện, cùng lắm thì sẽ là Thục phi thứ 2.
Vì thế, ta trực tiếp tới Càn Thanh cung, dưới sự hung dữ của Tần Quân trực tiếp nhét viên thuốc giải độc vào trong miệng hắn.
Công dụng của viên thuốc giải độc phát tán rất nhanh.
Một con cổ trùng trực tiếp bò ra khỏi cơ thể Tần Quân, ta nhanh chóng quyết định dùng một kiếm ch.ém cổ trùng nát nhừ.
Là nát nhừ đúng như sự thật.
Tần Quân mới vừa khôi phục ý thức thì liền thấy được bộ dáng ra tay độc ác này của ta, hắn không khỏi nuốt nước miếng một cái, sau đó yếu đuối gọi tên ta: “Giai Nghi.”
Ta quay đầu nhìn về phía hắn.
Nhìn thấy thần sắc của hắn, ta liền biết được hắn đã khôi phục ý thức.
Ta nhẹ nhàng thở ra.
Mà Tần Quân lại nhanh chóng tiến lên cầm khăn lau tay cho ta: “Giai Nghi, đừng làm bẩn tay của nàng.”
Ta nhìn hắn và đáp: “Dơ chính là kiếm của ta.”
Tần Quân: “…”
Tần Quân nghĩ nghĩ rồi nói: “Ta đây chùi kiếm cho nàng.”
Nói xong, hắn liền ngồi xổm người xuống.
Ngồi xổm chùi kiếm cho ta…
Mà đang lúc Tần Quân thay ta chùi kiếm thì ba người nhóm Hoàng Hậu lần lượt đến.
Hoàng Hậu và Quý phi tới trước.
Tần Quân không chút gánh nặng tâm lý, hắn vừa chùi kiếm vừa đáp lời hai người nàng ấy: “Chuyện lần này, Hoàng Hậu và Quý phi cũng đã vất vả rồi.”
Hoàng Hậu cùng Quý phi dùng vẻ mặt ch.ế.t lặng nhìn Tần Quân chùi kiếm cho ta.
Sau đó, Hiền phi cũng tới.
Tần Quân còn có chút kinh ngạc: “Hiền phi cũng tới đó à.”
Hiền phi nhìn bộ dáng ngồi xổm của Tần Quân, khuôn mặt cứng đờ.
Ta có lòng tốt nhắc nhở một câu: “Ta lấy được thuốc giải độc từ chỗ Hiền phi đó, chờ lát nữa chàng tăng điểm hảo cảm cho người ta đi.”
Tần Quân nghe vậy bèn lập tức gật đầu, vui mừng nhìn Hiền phi: “Hiền phi, ngươi đây là đại công thần.”
Còn Hiền phi thì tỏ vẻ mặt hết nói nổi.
“Ta dỗ người lâu như vậy, người chỉ tặng có 10 điểm hảo cảm, ta cho người một viên thuốc giải độc, người liền cộng 50 điểm hảo cảm cho ta?” Hiền phi lên án.
Tần Quân nói: “Vậy có được điểm hảo cảm chẳng phải là tốt sao.”
Hiền phi: “…”