Sóng Gió Bên Nhà Chồng

Chương 2



Chương 2:

“Con xem, con dâu nhà dì ba đã sinh em bé, khi nào con mới sinh cho mẹ một đứa bé?

“Đứa trẻ kia được nuôi dưỡng rất tốt, để mẹ cho con xem.”

Tôi chưa kịp phản ứng thì bác cả đã giơ điện thoại vào phòng, chĩa camera vào nơi tôi đang cho con bú rồi kề sát lại.

Toàn bộ quá trình xem tôi như người vô hình.

Tôi chợt tức giận, đưa tay đập rơi điện thoại của bà ta, rồi nói: “Tôi đang cho con bú, bác có hiểu tôn trọng là gì không?”

Bác cả không bao giờ ngờ một người thường giống như con cừu nhỏ như tôi, thế mà lại cũng có lúc nổi nóng.

Bà ta sửng sốt, nhặt điện thoại lên, tức muốn hộc máu nói: “Cho con bú có gì đáng xấu hổ? Tôi chụp đứa bé, ai chụp cô?”

Tôi nghe người ta nói không nên tức giận trong thời gian bị ở cữ, không muốn cãi nhau với bà ta.

“Tôi không có gì để nói với một người kém cỏi như bác. Sau này xin bác đừng đến đây nữa, đây là nhà của tôi!”

Nói xong, tôi liền đứng dậy đóng cửa lại.

Mẹ chồng cảm thấy xấu hổ, mặt đen như đít nồi, tôi phớt lờ bà ta, “Sầm” một tiếng đóng cửa lại, khóa kỹ.

Bọn họ đang la mắng ở bên ngoài, tôi coi như không nghe thấy.

Có lẽ lúc đó tôi đã đắc tội bọn họ.

Thấy bác cả rõ ràng đã trở mặt với tôi trong nhóm, tôi xóa những từ đã gõ, nhập lại cái mới.

Tôi: [Đôi vú chó của bác đâu, cho chúng tôi xem đi. @bác gái cả]

Tôi: [Bác đã già như vậy rồi, nhìn một chút cũng chẳng sao, chúng ta đều là người một nhà, nên đừng ngại. @bác gái cả]

Tôi: [Nếu muốn nhìn như vậy, tự mình soi gương mà nhìn, có phải bác không có “trả bài” nên trở thành biến thái rồi phải không? @bác gái cả]

Tôi trút ra hết một lần, lập tức chọc phải tổ ong vò vẽ.

Bác gái: [Cô ABCXYZ… (một chuỗi chửi thề cực kỳ thô tục)]

Bác cả: [Tiêu Tuyên mau thu hồi lại lời nói đi, bà ấy là trưởng bối của cháu, cháu phải kính trọng bà ấy!]

Tôi: [Trước hết bà ta phải tôn trọng tôi thì mới xứng đáng được tôi tôn trọng.]

Dì năm: [Bác cả của cô không có ác ý, cô là sinh viên, là người có học thức, làm sao có thể xúc phạm trưởng bối của mình? Nói chuyện thô tục như vậy, mẹ cô không dạy cô sao?]

Tôi: [Mẹ các người đã dạy các người như thế nào? Dạy các người cách bắt nạt con dâu mới phải không?]

Chồng: [Tiêu Tuyên, mau thu hồi lại lời nói đi, có chuyện gì thì đợi anh về nhà rồi nói.]

Tôi: [Anh đi cắm sừng à, giờ này mới xuất hiện?]

Sau đó Khâu Minh chồng tôi đã gọi cho tôi nhiều lần, tôi đã chặn mọi thông tin liên lạc của anh ta.

Mắt tôi hơi chua xót, vừa rồi khi mẹ chồng gửi ảnh, bác cả mắng tôi, anh ta cũng không đứng ra bênh vực tôi.

Bây giờ tôi đang bị bao vây công kích, anh ta lại lựa chọn giúp đỡ người thân của mình, đây có phải là người mà tôi biết không?

Mẹ chồng ở phòng khác, không có một chút âm thanh nào, nhưng tôi biết bọn họ vẫn đang bàn biện pháp đối phó.

Bác cả: [Được rồi được rồi, hôm nay bớt nói vài câu đi, mọi người đừng nhìn bức ảnh nữa, cũng đừng lưu lại.]

Bác cả: [Chúng ta là một gia đình, cũng hoan nghênh thành viên mới gia nhập, phải tin rằng các thành viên trong gia đình đều tốt bụng, không có ác ý gì.]

Ha ha, ai cần ông ta làm người tốt chứ, tốt bụng gì chứ, rõ ràng là một đám rác rưởi.

Tôi đang định rời khỏi nhóm chat, nhưng đột nhiên nghĩ, nếu rời nhóm thì chẳng phải mình sẽ phải gánh chịu sự thiệt thòi này sao?

Tôi nghĩ đến mẹ chồng là người luôn thích khỏa thân đi lại quanh nhà sau khi tắm xong…

Bà ta có thể gửi ảnh của tôi, tôi cũng có thể gửi ảnh của bà ta.

Không ngờ mẹ chồng và chồng lại tạo cơ hội tốt hơn cho tôi.

Mẹ chồng tôi có thói quen, mỗi lần tắm rửa xong, chỉ mặc đồ lót đi ra ngoài.

Bất kể tôi và Khâu Minh có ở nhà hay không, khung cảnh đó thực sự rất cay mắt.

Tôi không nhịn được nhắc nhở bà ta, cũng nhờ Khâu Minh nói cho bà ta biết, nhưng bà ta nói đây là thói quen đã hình thành nhiều năm, không thể thay đổi được.

Tôi không còn cách nào khác, ngay khi mẹ chồng đi tắm, tôi liền kéo Khâu Minh về phòng. Nghĩ rằng bà ta sẽ ở lại vài tháng rồi trở về, tôi lại chịu đựng thêm một chút.

Lần này vừa lúc tôi có thể lợi dụng thói quen của bà ta, cũng chụp một bức ảnh gửi vào trong nhóm.

Để mẹ chồng cũng cảm nhận được cảm giác riêng tư bị đăng lên mạng là như thế nào!

Ngày hôm đó Khâu Minh về nhà, đóng cửa phòng mẹ chồng lại nói chuyện rất lâu, sau đó đi ra với vẻ mặt u ám.

Sau đó không nói một lời, tự mình vào phòng ôm gối và chăn đi vào phòng làm việc.

Vốn dĩ tôi định cãi nhau với anh ta một trận, nhưng nghĩ đến kế hoạch của mình, tôi quyết định trước tiên phải bình tĩnh lại, không thể bứt dây động rừng.

Liên tục mấy ngày, Khâu Minh qua đêm trong thư phòng, tôi không có cơ hội bắt gặp mẹ chồng tắm rửa.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.