Bác gái: [Cô giả vờ đáng thương với tôi, nhờ người chị cả này giúp cô nhiều năm như vậy, cả lần cô nhắm vào con dâu, cố tình đăng ảnh cô ta đang cho con bú trên nhóm, còn nhờ tôi phối hợp với cô, kết quả cô lại đối xử với tôi như này?]
Bác gái: [Được rồi, vậy cô đừng nghĩ muốn sống tốt.]
Bác gái: [Cô đang hẹn hò cùng lúc với hai ông già, còn nói muốn so sánh xem lương hưu của ai cao hơn, con cái của ai giàu hơn.]
Bác gái: [Cũng không quan tâm đến đức hạnh của mình, những nếp nhăn trên mặt có thể kẹp ch.ết cả ruồi bọ. Cô chướng mắt con dâu, không phải chỉ vì cô ta còn trẻ và xinh đẹp sao?]
Bác gái: [Còn nói nếu không phải vì nối dõi tông đường thì cô hoàn toàn không muốn Khâu Minh kết hôn, hơn nữa cô còn muốn con trai mình sống với mình cả đời, thật đấy, ai gả vào nhà cô thì đúng là xui xẻo!]
Bác gái: [Còn có một vài câu, tôi cũng không nói nên lời, ai nha, tôi sợ bị nói là thiếu chừng mực!]
Mẹ chồng: [@bác cả nghe điện thoại đi! Đá bà ta ra ngoài!]
Bác gái tức đến điên rồi, bắt đầu tấn công mẹ chồng một cách bừa bãi.
Trong nhóm loạn thành một nồi cháo, tôi thấy tạm thời không có việc gì làm, nên bỏ đi.
Trước đây tôi đã liên hệ với một thám tử tư, nghe nói anh ấy đã làm việc hơn mười năm, là một chuyên gia.
Tôi đã cung cấp thông tin về “Na” cho thám tử, nhờ anh ấy giúp tôi tìm ra đó là ai.
Chưa đến 20 phút, thông tin của cô gái đã đến điện thoại của tôi. Bao gồm số ID của cô ta, trường tốt nghiệp, nơi làm việc, tài khoản douyin vân vân.
Khi nhìn qua, tôi thế mà biết cô ta, cô ta tên là Hình Na, là sinh viên đại học mới đến từ đơn vị làm việc của Khâu Minh, trước kia anh ta đã từng nhắc với tôi, nhưng tôi không để ý điều đó.
Đơn vị làm việc của Khâu Minh nghiêm cấm chuyện tình cảm nơi công sở, hai người này thực sự rất dũng cảm.
Tôi đã nhờ thám tử tư theo dõi bọn họ, nhanh chóng chụp được ảnh hai người hẹn hò càng sớm càng tốt.
Bất tri bất giác thì trời đã gần tối, bảo mẫu bế đứa bé vào để tôi cho bú.
Sau khi em bé uống sữa, lại buồn ngủ, cả buổi trưa đều không quấy khóc, thực sự là một thiên thần.
Vì con trai tôi, tôi phải là một người mẹ mạnh mẽ.
Ăn tối xong tôi xuống lầu đi dạo. Nhìn những ngôi sao trên bầu trời đêm, tôi không khỏi nghĩ, trên đời này còn nhiều điều tốt đẹp, sao phải bận tâm đến những người, những việc không xứng đáng.
May mắn thay, tôi nhận ra vẫn chưa quá muộn, tôi sắp được giải thoát rồi.
Khi trở lại giường khách sạn, tôi tựa người vào gối, vào nhóm chat để xem gia đình này nói gì.
Sau khi năm chị em xảy ra xô xát vào buổi chiều, cả nhóm im lặng một lúc.
Có lẽ do bị tag nhiều quá, nên đến tối bác cả cuối cùng cũng xuất hiện.
Bác cả : [Nhìn xem, tôi mới đi có một ngày, nhóm này đã bị các người làm cho chướng khí mù mịt! ]
Bác cả: [Chúng ta đều là một gia đình, có chuyện gì thì cũng phải từ từ thương lượng, chúng ta có quan hệ huyết thống với nhau, không nên có sự phân biệt lẫn nhau.]
Bác cả: [Anh cả như ba, ba mẹ đã không còn rồi, tôi có nghĩa vụ phải quản lý tốt đại gia đình này, không thể động một chút thì liền đá người này đá người kia, chỉ cần còn ở trong gia đình này, đều có thể dạy dỗ được, cải tạo được.]
Bác cả: [Tiêu Tuyên, con có chuyện gì thì có thể tâm sự với bác, đăng video của người khác lên nhóm là sai rồi, mẹ chồng con cũng không nên tùy tiện đăng ảnh của con, bác đã khiển trách bà ấy rồi.]
Cơ hội rốt cuộc cũng đã đến.
Tôi: [Bác cả, con chỉ có một yêu cầu, bác có thể chia sẻ căn nhà do bà ngoại để lại cho mọi người được không?]
Lần này bác cả không trả lời.
Thật hiếm khi bác gái cả tán đồng.
Bác gái: [Anh cả, lần này Tiêu Tuyên nói đúng, mẹ qua đời đã mấy năm rồi, khi rời đi bà ấy cũng không lập di chúc, theo lý mà nói, ngôi nhà này không nên để một mình anh chiếm.]
Dì hai: [Tôi đồng ý, anh cả à, nếu anh sống ở đây cũng được, chúng ta không muốn nhiều lắm. Theo giá thị trường hiện tại, chúng ta có thể chia thành sáu phần bằng nhau, dù sao thì anh cũng không thiếu tiền.]
Bác dâu cả: [Mẹ luôn sống với chúng tôi, chúng tôi là người chăm sóc mẹ, chúng tôi là con trai cả nên gia đình tôi phải thừa kế ngôi nhà này!]
Mẹ chồng: [Điều này thật vô nghĩa, tôi khuyên chị nên đọc thêm cuốn “cách nói hôm nay”.]
Dì tư: [Khi mẹ còn sống, lương hưu, thẻ ngân hàng đều nằm trong tay các người, các người nói bao nhiêu thì là bao nhiêu đó, chúng tôi cũng không so đo.]
Bác dâu cả: [Ý của cô là tiền đã bị chúng tôi lấy mất?]
Bác dâu cả: [Tôi dọn phân và lau nước tiểu chăm sóc mẹ các người, mấy đứa con gái các người bỏ ra bao nhiêu! Bây giờ còn đổ chậu phân lên đầu tôi, tôi không muốn sống nữa!]
Giọng bác dâu cả phát ra và bắt đầu hét lên.