Thiếu Nhi Mét Tám Sáu Múi

Chương 6



Chương 6:

Ngày hôm sau là buổi bảo vệ đồ án tốt nghiệp và chụp ảnh tốt nghiệp.

Tôi và các bạn cùng lớp mặc đồng phục, chụp một loạt ảnh chúa hề.

Đang ngồi trên bãi cỏ nghỉ ngơi thì tôi nhìn thấy Tạ Dực ở phía xa đi vào.

“Ông chủ Tạ!” Tôi chạy đến: “Sao anh lại ở đây?”

Anh ấy duỗi tay hai lần: “Đến chạy bộ.”

Chạy? Không phải anh ấy thường đến phòng gym để tập luyện mấy thứ như này à?

“Hôm nay mà chạy thì không tiện đâu. Sân thể dục đang chật kín người chụp ảnh tốt nghiệp kia kìa.”

Sân bóng đá, đường băng và cả sân bóng rổ đều chật kín người mặc đồng phục cử nhân.

Tạ Dực nhìn xung quanh rồi gật đầu: “Đúng là nhiều người thật. Vậy tôi đi về trước đây.”

Đi ngay bây giờ luôn à?

Nhìn bóng lưng anh xa dần, tôi nghiến răng nghiến lợi đuổi theo: “Ờ thì… Anh cũng đã đến rồi, chụp ảnh với em đi ha?”

Người simp đủ tiêu chuẩn phải tận dụng mọi cơ hội để tương tác!

Tạ Dực tỏ ra khó khăn, liếc nhìn đồng hồ: “Tôi phải đến phòng thí nghiệm để sửa code…”

“Một tấm! Chỉ một tấm thôi!” Tôi buồn bã nhìn anh, cố tỏ ra dễ thương để anh ấy đồng ý.

“Vậy thì nhanh lên.”

Tôi cởi chiếc mũ cử nhân trên đầu đưa cho Tạ Dực: “Anh đội mũ này đi.”

Anh ấy lưỡng lự một lúc rồi đội nó lên đầu.

“Hai người xích lại gần hơn một chút nào.” Nhiếp ảnh gia lớn tiếng.

Tôi nhích từng bước nhỏ đến sát cánh tay của Tạ Dực.

Trời ơi! Tại sao đồng phục tốt nghiệp lại dài tay chứ?

Nếu không thì tôi có thể da chạm da với anh ấy rồi!!!

“Được rồi! Một, hai, ba…”

Tách tách.

Tách tách.

“Được rồi.”

Tạ Dực lập tức cởi mũ rồi đội lên đầu tôi. Ngay khi tôi còn chưa kịp phản ứng thì anh đã nói “Tôi đi đây” rồi quay người bỏ chạy.

Như là đang trốn thứ gì đó ấy.

Không cần phải lộ liễu như thế chứ ta…

Khi tôi quay lại, nhìn thấy Giáo sư Lý đang đi về phía tôi với vẻ mặt nghiêm nghị: “Đới Cẩn, hình như vừa rồi thầy nhìn thấy Tạ Dực. Cậu ta lại đến quấy rối em hả?”

Hả? Quấy rối?

“A… Không có đâu ạ…”

Làm sao Tạ Dực có thể quấy rối tôi được? Tôi mới là người luôn quấy rối anh ấy thì có.

Giáo sư lẩm bẩm: “Bắt nó tối ưu hóa chương trình mà nó lại dám lẻn ra ngoài nữa. Giá mà nó có thể tích cực chạy các dự án như tán gái thì tốt rồi…”

Tôi ngơ luôn.

Có phải từ góc nhìn của Lão Lý lại là Tạ Dực đang đuổi theo tôi không?

Crush của tôi à, cuộc đời của anh thật bất công, không những mỗi ngày bị tôi chọc giận lại còn bị giáo sư của anh hiểu lầm là não toàn tình yêu đó


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.