Tình Yêu Trong Bóng Tối

Chương 6



 

Kể từ hôm đó, tôi chẳng buồn tham gia vào bất cứ hoạt động nào của trường nữa.
Hạ Hạ biết Giang Chỉ đã đi, nhưng cô ấy không biết lý do.
Cô ấy cũng chẳng hỏi tôi tại sao.
Tôi bắt đầu tập trung học hành, vì chỉ có học mới làm tôi quên đi hết mọi thứ.

Một năm sau, tôi lên năm hai.
Học kỳ mới tôi gặp lắm đàn em khóa dưới, họ đang chào đón một năm học mới đầy hứa hẹn.
Còn tôi, chắc sắp phải quên Giang Chỉ thôi.

Căn biệt thự đó tôi chẳng dám đến nữa, giờ tôi sống trong cái căn hộ nhỏ mà hồi trước mẹ tôi mua cho tôi.
Hạ Hạ năm nay đã “cưa đổ” được một anh người mẫu nam, chẳng mấy khi còn ở bên tôi nữa.
Nhưng tôi vui, vì có thể theo đuổi người mình thích là một chuyện rất tuyệt vời.

Còn cô hoa khôi, bị Giang Chỉ từ chối, giờ lại quấn quít với hot boy trường bên cạnh.
Hóa ra, ngày ấy cô ấy đưa nước cho hot boy ấy.
Mọi người rồi cũng sẽ tiếp tục bước đi, tôi cũng vậy.

Lên năm ba, tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Tại sao thời gian lại trôi nhanh thế? Tôi muốn cứ ở lại lớp mãi thôi, không muốn tốt nghiệp nhanh như thế này.
Nếu cậu không về thì tôi phải làm sao?
Tôi đã nghĩ đến cậu hàng nghìn lần trong lòng.

Nhưng rồi thời gian chẳng chờ ai, ngày tốt nghiệp cũng đến nhanh quá.
Vừa chụp ảnh tốt nghiệp xong, một người đưa cho tôi một túi hồ sơ lớn.


Tôi mở ra xem thì thấy mấy chục phong thư được sắp xếp ngay ngắn bên trong.
Tôi rút đại một phong, mở ra xem.
1.3.2013
Làm quen một đứa bé, tên là Chu Lâm Lâm.
Một lá thư to thế mà chỉ có mười chữ? Thêm dấu chấm câu nữa thì là mười hai chữ.

Sau đó, tôi tiếp tục mở những phong thư khác.
7.5.2013
Chu Lâm Lâm đúng là đồ ngốc.
18.6.2013
Chu Lâm Lâm, đúng là con heo.
1.7.2013
Cậu ấy cũng dễ thương.
11.11.2013
Chu Lâm Lâm, đánh nhau cũng không biết, để tôi giúp.
4.12.2013
Chu Lâm Lâm, toán không giỏi, phải kèm.
30.12.2013
Chu Lâm Lâm đưa cho tôi quả cầu tuyết, bị tôi làm tan mất rồi.
3.2.2013
Chu Lâm Lâm, cậu ấy đẹp nhất.
Cậu ấy ép tôi nói đấy.
10.2.2014
Chu Lâm Lâm đưa cho tôi một bao lì xì, nhét 520 tệ vào.


27.3.2014
Chu Lâm Lâm, bánh kem cậu ấy làm ngon.
Thực ra không ngon lắm, nhưng tôi vẫn ăn hết vì đó là lần đầu cậu ấy làm cho tôi.
5.2014
Chu Lâm Lâm, cậu ấy có biệt danh.
Gọi là mỹ nữ.
23.5.2014
Chu Lâm Lâm, đừng để cậu ấy ăn đồ ngọt.
Răng cậu ấy sẽ sâu đấy.
20.7.2014
Chu Lâm Lâm, hình như cậu ấy hôn tôi.
21.7.2014
Chu Lâm Lâm, cậu ấy hôn tôi ngày thứ hai.
22.7.2014
Chu Lâm Lâm, cậu ấy hôn tôi ngày thứ ba.
23.7.2014
Chu Lâm Lâm, cậu ấy hôn tôi ngày thứ tư.
24.7.2014
Chu Lâm Lâm, cậu ấy hôn tôi ngày thứ năm.

2015.3.13
Tôi nghĩ mãi, cuối cùng cũng hiểu.
Chu Lâm Lâm, tôi yêu cậu rồi.


7.4.2015
Tôi không thể ở bên cậu ấy.
Tôi sẽ làm hại cậu ấy.
8.5.2015
Chu Lâm Lâm, tôi không thể nhịn được nữa rồi.
25.9.2015
Chu Lâm Lâm, tôi thật sự rất muốn, rất muốn ở bên cậu.
29.10.2015
Chu Lâm Lâm, chúng ta ở bên nhau nhé.

Đọc xong lá thư cuối cùng, một bóng đen bao phủ trước mặt tôi.
“Chu Lâm Lâm, tôi về rồi đây.”


Ngoại truyện:

Cuộc đời tôi thì toàn bị bắt cóc, kiểu không nhà không cửa, ngày nào cũng sống trong sợ hãi, đúng là sống mà như chết.
Gặp được cảnh sát Chu là may mắn lớn nhất đời tôi.
Chỉ một cái liếc mắt thôi, tôi đã quyết định đi theo ông ấy.
Chả phải là cứ sống là được, tôi cần một người chính nghĩa giúp tôi.
Mười mấy năm nhìn thấy người bị bắt cóc, nhìn thấy bọn buôn lậu, tôi hiểu bọn họ rõ hơn ai hết, tôi biết mình thông minh hơn người ta nhiều.
Cũng sợ có một ngày sẽ bị lợi ích dụ dỗ.
Thế là, sau khi gặp cảnh sát Chu, tôi đã quyết định nhắm vào ông ấy.
Tôi chủ động tìm ông ấy, chỉ để ông ấy nhận nuôi tôi.
Điều kiện là phải tìm ra sào huyệt của bọn tội phạm.
Sau đó, bắt được rồi, cảnh sát Chu đồng ý nhận nuôi tôi thật.

Tôi không hề biết rằng cảnh sát Chu lại có cô con gái.
Con bé này phiền phức lắm, cứ nhìn tôi chằm chằm, lại còn thích giơ tay sờ mó nữa.
Nếu không phải là con gái của cảnh sát Chu, tôi đã cho nó một trận rồi.
Sau này, cảnh sát Chu lại nhờ tôi trông con bé.


1/3

Chỉ bảo là dạy kèm thôi mà, sao càng ngày tôi càng làm nhiều việc hơn thế này?
Mà lại còn là tự nguyện nữa chứ.
Cho đến một ngày, tôi phát hiện ra nó lén hôn trộm tôi.
Tôi không hề bài xích, ngược lại còn thấy môi nó ngọt ngào lạ.
Sau khi hôn xong, nó vỗ nhẹ vào lưng tôi.
“Giang Chỉ ngoan, cậu có nhà rồi, cậu có rồi.”
Những năm qua, tôi cứ phiêu bạt khắp nơi, chẳng có chỗ nào là nhà.
Ngày nào tôi cũng lo sợ, lo rằng mình sẽ bị người ta thủ tiêu lúc nào không hay.
Tôi vốn ngủ không ngon, vậy mà sao nó vào phòng tôi lúc nào tôi cũng không biết?
Từ khi biết nó lén hôn mình, ngày nào tôi cũng mong chờ nó đến.
Hôm đó nó không lên phòng tôi, tôi mất ngủ luôn.
Hóa ra nó chính là thuốc của tôi.

Tôi đã sống ở Myanmar mười mấy năm, không ai hiểu rõ nơi này hơn tôi.
Tổ quốc cần tôi, tôi sẽ không bao giờ từ chối.
Chu Lâm Lâm, tôi đã lừa dối cậu, xin lỗi cậu.
Tôi sẽ về tìm cậu.
Tôi nhất định sẽ sống sót trở về.


4.
Sau khi Chu Lâm Lâm tốt nghiệp, tôi mở một công ty internet.
Làm ăn cũng khá ổn, chỉ trong hai năm đã niêm yết thành công.
Lời hứa với cảnh sát Chu hồi trước tôi đã thực hiện được rồi.
Tôi đã tóm được kẻ cầm đầu.
Ông ấy cũng phải từ chức luôn.
Giờ trên đời này, Chu Lâm Lâm chỉ còn có tôi và cảnh sát Chu thôi.

Tôi không muốn mạo hiểm cái gì cả.
Tôi chỉ cần cậu ấy vui vẻ.
Cậu ấy vui vẻ thì tôi mới vui vẻ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.