Trừng Phạt Nữ Phụ

Thật thành giả



Chương 14: Con gái thật thành giả

Dưới sự giúp đỡ bí mật của Cố Cửu Ninh, mối quan hệ giữa tôi và Bùi Chiêu đã tiến triển nhanh chóng.

Nhưng mẹ Giang lại thầm nhắc nhở: “Đối với người ngoài, tỷ tỷ con mới là người đính hôn với vương gia, con và vương gia nên giữ khoảng cách.”

Tôi không ngạc nhiên khi bà ta nói câu này, dù sao thân phận của Giang Nhu cũng không thay đổi, nhưng tôi lại trở thành con gái nuôi của Giang gia.

Theo ý kiến của họ, tình hình bây giờ là tốt nhất.

Tống Cẩm An chịu thiệt, mọi người vui vẻ.

Tôi nhất thời không kìm được: “Mẹ, con mới là Giang Nhu thật.”

Bây giờ phải cõng cái tên Tống Cẩm An, có cuộc sống chim sẻ biến thành phượng hoàng trong mắt người ngoài.

Mẹ Giang thở dài: “Cẩm An, ta và cha con cũng không còn cách nào, nếu sự thật bị vạch trần, người ngoài sẽ nhìn Giang gia chúng ta như thế nào.”

Nhận lại con gái ruột của mình, vậy mà còn quan tâm đến ánh mắt của người khác.

Tôi hít một hơi thật sâu, còn nói tiếp với bà ta cũng chỉ là đàn gảy tai trâu.

Tôi khuyên bà ta yên tâm, sẽ nhanh chóng nói rõ với Bùi Chiêu.

Tối hôm đó, Cố Cửu Ninh giúp tôi hẹn gặp Bùi Chiêu.

Bóng đêm lạnh thấu xương, tôi mặc quần áo mỏng manh đứng trong đình ở sân sau.

“Cẩm An, sao nàng lại ăn mặc mỏng manh như vậy?”

Dứt lời, hắn đau lòng khoác áo lên vai tôi.

Khi tôi quay lại, nước mắt chảy dài trên mặt: “Ngay cả huynh cũng gọi ta là Cẩm An, vậy rốt cuộc ta là Tống Cẩm An hay là Giang Nhu?”

Bùi Chiêu vội vàng lau nước mắt trên khóe mắt tôi: “Đừng khóc, nàng khóc khiến lòng ta tan nát, chẳng lẽ có ai đó đã nói nhảm với nàng sao?”

“Bùi Chiêu, chúng ta kết thúc ở đây đi!”

“Nàng đang nói vớ vẩn gì thế?”

Hắn dịu dàng quấn áo quanh người tôi, ánh mắt thâm tình: “Cẩm An, nói ra có thể nàng không tin, ta thích nàng không chỉ vì mối ràng buộc khi còn nhỏ. Trước đó ta chỉ nghi ngờ thân phận của nàng, nhưng cũng không biết bắt đầu từ khi nào, ta phát hiện nàng thật sự khác với lúc nhỏ. Có thể là trước hoặc sau khi sự thật được tiết lộ, tóm lại, ta chắc chắn người ta thích là nàng của hiện tại. Dù nàng là Tống Cẩm An hay Giang Nhu, người ta thích cũng chính là nàng.”

Nhìn ánh mắt thành kính bắt đầu nảy sinh một chút tình cảm của Bùi Chiêu, tôi nhận ra có lẽ hắn đã thật sự động lòng.

Dù sao thì chọn tôi hay Giang Nhu, quyền lựa chọn đều thuộc về hắn, nên hắn không cần phải nói dối tôi.

Nhưng miệng lưỡi đàn ông, là quỷ lừa người.

Nhìn Bùi Chiêu là biết, trước đây thích không có nghĩa là bây giờ thích, bây giờ thích không có nghĩa là tương lai sẽ thích.

Đàn ông thật dễ thay đổi.

Tôi càng sẵn lòng tin, Bùi Chiêu nhìn thấy được sự đanh đá độc ác của Giang Nhu, sau khi cân nhắc lợi hại mới lựa chọn tôi.

“Vậy huynh trả lại lễ vật mà Giang Nhu tặng cho huynh, sau đó hủy hôn ước được không?”

Bất kể cuối cùng hôn ước có hủy bỏ hay không, chỉ cần hắn có động thái đứng về phía tôi, Giang Nhu nhất định sẽ không nhịn được ra tay.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.