Xứng Danh Mẹ Chồng

Nhận nuôi



Chương 9: Nhận nuôi

Nhìn sắc mặt của mẹ, xem ra bà thật sự rất lo lắng.

Tôi lắc đầu. “Con và Giang tổng thật sự không quen biết.”

Tôi an ủi bà.

“Dì, người cũng tuyên bố ra ngoài rồi, có lẽ Giang tổng sẽ không để chuyện này trong lòng nữa đâu.”

Nghe được lời nói của tôi, bà rất đau khổ.

“Diệp Diệp, sao con lại gọi mẹ là dì? Mẹ không nói đùa, Diệp Diệp, mẹ muốn nhận con làm con gái được không? Sau này sẽ để con kế thừa gia sản của mẹ.”

Tôi cũng ngu hết cả người.

Thật ra, tôi cũng nghĩ như Cố Tử An, tôi cho rằng bà ấy sẽ không thể bỏ rơi con ruột của mình được.

Cắt đứt quan hệ chỉ là muốn dạy cho Cố Tử An một bài học.

Tôi chưa từng nghĩ bà ấy thật sự muốn nhận tôi làm con gái nuôi.

Tôi vội lắc đầu, thuyết phục bà.

“Dì à, dì đừng hấp tấp.”

Xem ra bà ấy đã quyết định rồi.

“Diệp Diệp, mẹ biết con đang lo lắng điều gì, nhưng mẹ đảm bảo với con chuyện đó sẽ không xảy ra đâu. Nếu con đồng ý, mẹ sẽ tổ chức một bữa tiệc nhận con, công bố cho tất cả mọi người biết con là con gái duy nhất của mẹ.”

Sự cám dỗ trong lời của bà quá lớn.

Tôi chưa từng biết cảm giác có người thân thế nào, vậy nên tôi đồng ý.

Tôi cũng đã nói là tôi không muốn gia sản của bà.

Trong thời gian chuẩn bị tiệc nhận con, bà vẫn luôn lo lắng Giang Hàn sẽ xuống tay với nhà họ Cố.

May mà một tuần sau, Giang Thị vẫn như cũ, thúc giục dự án như thường lệ.

Vì muốn tra rõ thái độ của Giang Hàn với nhà họ Cố, tôi dự định tự mình đưa ra phương án.

Trong phòng họp, Giang Hàn mặc một bộ vest cao cấp được cắt may cẩn thận, không cảm xúc đọc bản đề xuất của tôi.

Tôi ngoan ngoãn ngồi một góc, len lén nhìn anh.

Không thể không nói, các đường nét trên gương mặt của Giang Hàn thật là đẹp.

Nước da trắng, mũi cao, mắt sâu, môi chúm chím đều rất hài hòa, đấy là còn chưa nói đến xương hàm gợi cảm mê người kia.

Lúc này, anh đeo gọng kính vàng, cẩn thận xem xét bản kế hoạch.

Giống như một tên lưu manh giả danh tri thức, có thể mê hoặc hàng ngàn cô gái.

Thật ra, tôi luôn biết có rất nhiều quý cô trong giới kinh doanh đều muốn gả cho anh.

Mỗi lần tham gia tiệc, tên của anh được thảo luận rất nhiều, anh đi đến đâu cũng được mọi người bàn luận rất nhiệt tình.

Không dám giấu giếm, mặc dù tôi không nghĩ đến việc kết hôn.

Nhưng tôi cảm thấy, nếu có thể gả cho một người xuất chúng như Giang Hàn, sẽ có đầy đủ cảm giác an toàn. Hơn nữa, gương mặt này đúng là không thể bắt bẻ được. Ai lấy được anh nhất định sẽ rất may mắn.

“Cô Tô, tôi không phải là người ai muốn gả là gả.”

Giọng nói trầm thấp của Giang Hàn đột nhiên vang lên.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.