Xuyên Không: Ta Chỉ Muốn Làm Ruộng

Miệng quạ



Chương 4: Miệng quạ

Đàm Tễ hình như là lần đầu tiên đi chợ.

Nhưng cũng bình thường, nếu không phải là đang ở trong tay tôi, lấy thân phận của hắn, ngày thường muốn gì được nấy, áo dâng đến miệng, cơm có người mặc.

A, không đúng, đọc ngược mất rồi.

Là quần áo có người mặc, cơm dâng đến miệng.

Bởi vì mặt hắn thật sự là quá tinh xảo, cho nên tôi tìm một cái đấu lạp cho hắn đội, hoá trang chỉnh tề rồi mới ra cửa.

Tôi cầm túi tiền nhỏ, dắt theo Đàm Tễ lần đầu tiên tới chợ, câu được câu không mà tìm đồ trên danh sách.

Chờ đến khi dạo xong một vòng, trong tay chúng tôi xách không ít đồ.

Đàm Tễ suy nghĩ một lát, sau đó tìm chỗ ẩn nấp, đem tất cả đồ vật thu vào chiếc nhẫn chứa đồ của mình.

Thật là làm khó chiếc nhẫn chứa đồ của hắn, ngày thường dùng để chứa một đống công pháp đan dược cao cấp, hôm nay có lẽ là lần đầu trong cuộc đời bị dùng như một chiếc tủ lạnh, đựng gà vịt thịt cá còn có ngỗng to.

Không bao lâu, đã mua xong đồ trên danh sách rồi.

Nhưng thời gian còn sớm, tôi chuẩn bị dắt Đàm Tễ đi dạo một vòng ở chợ rồi trở về.

Tôi vừa mới chuẩn bị túm hắn hướng tới quán nhỏ bán đồ chơi, hắn liền bắt lấy cổ tay của tôi, sau đó đầu tôi bỗng nặng trĩu, đấu lạp trên đầu hắn đã đội ở trên đầu tôi.

Tôi nghiêng đầu mờ mịt nhìn hắn.

Đàm Tễ ho nhẹ một tiếng: “Nóng quá.”

Tôi chậm rãi làm ra một dấu chấm hỏi, theo bản năng mà duỗi tay sờ trán hắn, muốn xem trên trán hắn có mồ hôi hay không.

“Gạt người à? Hôm nay thời tiết còn rất lạnh…”

Tôi còn chưa nói xong, một giọng nói cắt ngang lời tôi

“Sư muội!”

Tôi theo bản năng mà quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh, sau đó trực tiếp đặt tay lên trán Đàm Tễ.

Hả? Ai kêu tôi?

Đây là ai? Không quen biết.

A, hẳn là không phải đang tìm tôi.

Tôi lại quay đầu hết sức chuyên chú mà xem xét thân nhiệt Đàm Tễ đang bất ổn.

“Hôm nay không nóng nha.” Tôi theo bản năng mà sờ sờ trán hắn, lại sờ trán mình. “Lâu như vậy rồi mà thương thế của ngươi vẫn chưa lành, có phải lạ khó chịu không?”

Thương tích Đàm Tễ là bị tôi phát hiện vào ngày hôm sau khi tôi nhặt hắn về, hiện giờ đã qua non nửa năm, cũng không có dấu hiệu tốt lên.

Dẫn tới tôi phá lệ lo lắng hắn có thể không cẩn thận sẽ ch.ết không.

Là bạn bè, nếu hắn thật sự ch.ết, tôi cũng sẽ rất đau lòng.

“Không có việc gì, lát hạ sốt là tốt rồi.” Mặt hắn mang theo ý cười mà nhìn tôi, lại nắm lấy tay của tôi. “Ta muốn ăn thịt bò cà chua, Chi Chi có thể làm cho ta ăn không?”

Ta suy nghĩ một chút, vui vẻ đồng ý: “Đương nhiên là có thể, lát nữa chúng ta mua một ít thịt bò, xương bò, ta nấu cho ngươi một ít canh xương bò bồi bổ cơ thể.”

“Được.” Đàm Tễ mi mắt cong cong, nhìn qua rất cao hứng.

Nhưng, đang lúc chúng tôi chuẩn bị rời đi, có người mở miệng nói chuyện.

“Xin hỏi ma quân, ngươi muốn mang sư muội ta đi đâu?!”

Thanh âm kia lọt thẳng vào tai tôi, mang theo một chút không kiên nhẫn và chán ghét, làm tôi sửng sốt trong giây lát.

Tôi ngẩng đầu nhìn người trước mặt, nửa ngày vẫn không nhớ được đã gặp hắn ở đâu, vì thế tôi kéo kéo Đàm Tễ, cố gắng tìm kiếm đáp án ở chỗ hắn: “Ngươi biết hắn sao?”

Khóe miệng Đàm Tễ có một tia cười, âm thanh không mặn không nhạt: “Chi Chi quên mất rồi? Hắn là Huyền Hư, đại sư huynh của nàng.”

Mẹ nó! Nam chính!

Tôi mở to hai mắt nhìn, lại nhìn qua tấm sa mỏng xuyên thấu, tinh tế đánh giá một chút nam tử nhìn qua cực kỳ trẻ tuổi trước mắt này. Tóc đen buộc cao, một thân đồ trắng, thanh lãnh xuất trần, giống như trích tiên.

Vẻ đẹp này!

Không phải vai chính thì cũng chính là BOSS.

Nam chính ở chỗ này, vậy nữ chính nhất định ở gần đây.

Vãi lìn, bọn họ không phải tới chém tôi chứ?

Trong nguyên tác tôi cũng ti ma, chuyện xấu gì cũng làm hết, cuối cùng bị nam nữ chính thành công làm thịt, không còn một mảnh xương.

Theo dòng thời gian của nguyên tác, hẳn là tôi đã thành công chém được một trăm đồng tiền trên Pinxixi rồi.

Nhưng mà, đời này tôi làm ruộng a!

Từ từ, hình như tôi còn là ma tu nhỉ?

Ây, vậy xong đời rồi.

Mặc dù tôi rất nỗ lực, tu vi của tôi vẫn không bằng Huyền Hư, hắn là Đại Thừa hậu kỳ, tôi kém một bậc so với hắn.

Kém mỗi một bậc, cách biệt như một bầu trời.

Huống chi còn có một nữ chính đồng cấp với tôi – Tế Chi! Trời muốn tôi ch.ết a!

Tôi sợ hãi muốn ch.ết, theo bản năng mà co người về phía Đàm Tễ, hoàn toàn không ý thức được mình sắp thu vào vòng tay của Đàm Tễ.

Đàm Tễ cúi đầu hỏi tôi, ngữ khí mang theo một chút phấn khích mà tôi không có nhận thấy được: “Chi Chi làm sao vậy?”

Tôi ngẩng đầu nhìn hắn, nắm lấy quần áo hắn, nuốt nuốt nước miếng: “Đàm Tễ, ta nấu cơm cho ngươi lâu như vậy, không có công lao cũng có khổ lao đúng không? Đến lúc bọn họ bắt ta, ngươi có thể bảo hộ ta một chút không?”

Đàm Tễ nhướng mày, không nói chuyện.

Trái tim tôi lạnh đi một nửa.

Xong rồi, quên mất vị này cũng là người đứng bên cạnh nữ chính.

Trong nháy mắt tôi ủy khuất muốn ch.ết.

Đàm Tễ ch.ết tiệt, phí công cho ngươi ăn cơm rồi.

“Vân Nhất Chi! Ngươi lại đây cho ta! Ở bên người Ma giới còn ra thể thống gì nữa?!”

Huyền Hư nhíu mày, rút kiếm trên tay ra, dáng vẻ như là chuẩn bị làm thịt tôi và Đàm Tễ, sau đó trở về được bá tánh mang ơn đội nghĩa.

Hắn càng quát tôi, tôi càng ủy khuất, nắm tay Đàm Tễ sống ch.ết không chịu buông.

“Ngoan.” Đàm Tễ nhận thức được tôi đến khóc rồi, trong lòng căng thẳng, theo bản năng mà đem tôi ấn vào trong lòng ngực. “Bảo vệ, ta bảo vệ.”

Giây tiếp theo, đấu lạp bị đánh rớt xuống đất, trước mắt lại tối sầm, cả người đâm vào một lồng ngực ấm áp, trong lòng tràn ngập kinh ngạc, một hồi tự nhiên quên mất tiếp tục giả bộ ủy khuất.

Tôi không thấy được mặt Huyền Hư, nhưng tôi cảm nhận được sát ý trên người hắn càng nhiều, mùi thuốc súng trong con hẻm vắng đột nhiên trở nên nồng nặc hơn.

Tôi nỗ lực kéo lấy Đàm Tễ, cố gắng thò đầu ra khỏi vòng tay của hắn để thăm dò, nhưng mà hắn ấn đầu tôi, sống ch.ết không chịu buông tay.

Thôi được rồi, không xem thì không xem.

Trong dòng thời gian của nguyên tác, lúc này nhân vật phản diện đối phó nam chính, vẫn là dư dả.

Nhưng thêm nữ chính thì khó nói.

“Đàm Tễ! Buông sư tỷ ta ra! Buông tay chịu trói đi!”

Mọi người ơi, tôi bị nghẹn.

Lát trở về tôi liền vả vào cái miệng quạ này.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.