Xuyên Không: Ta Chỉ Muốn Làm Ruộng

Mỹ nhân tỷ tỷ



Chương 16: Mỹ nhân tỷ tỷ

Tôi cho rằng Ma giới chắc là nơi hoang vắng, suy tàn, vô hồn và cằn cỗi đến cỏ cũng không mọc được.

Kết quả…

“Oa! Nhìn củ cải trắng to mọng nước này! Oa! Nhìn quả cà chua đỏ to này! Oa! Nhìn xem này…”

Nghẹn ngào cả nhà ơi, các bạn có biết cảm giác ruộng rau đột nhiên hiện ra giữa một người không. Ôi, nói sai rồi, là một người hiện ra giữa ruộng rau không?

Tôi nghiêng người và thì thầm với Đàm Tễ: “Nơi này cũng có truyền thống nhuộm tóc thành màu xanh lá sao?”

Đàm Tễ cười như một kẻ ngốc, hắn sờ sờ đầu tôi: “Chi Chi, hắn là…”

Đàm Tễ không nói cho hết lời, mà nhìn vào mái tóc xanh lục kia, người nọ bởi vì quá kích động mà hai đầu gối quỳ xuống đất, hành lễ với tôi.

Tôi do dự một chút, sau đó từ trong túi tiền nhỏ lấy ra mấy tờ ngân phiếu mệnh giá lớn, dùng phép biến ra cái bao lì xì rồi đem tiền nhét vào, đưa cho tóc xanh trước mặt: “Ừm cái đó… Bao lì xì?”

Cũng không biết ngân phiếu ở nhân giới có dùng được ở Ma giới không?

Thanh niên tóc xanh càng kích động, nhận bao lì xì của tôi, cảm động đến rơi nước mắt: “Nương nương… Ô ô ô ô… Người có thể trở về thật sự là quá tốt rồi!! Ô ô ô…”

Nhìn hắn khóc chảy nước nước mũi, tôi vô cùng nghi ngờ rằng có phải lì xì tôi cho ít quá không, tôi có nên lấy bao lì xì về sau đó lại cho thêm một chút?

Ngay khi tôi đang bàng hoàng, một người đầu trọc khác… Ồ, một người đàn ông khác khiêng cái cuốc đứng dậy từ đất trồng rau.

Không phải? Sao một đám người ở Ma giới đều cùng nhau làm ruộng thế này ?

Tôi híp mắt đánh giá người đàn ông trước mắt một lần.

Ừm, eo thon chân dài, 1 m 8 mấy… Đúng là một nông dân có dung mạo yêu nghiệt!

Khi hắn nhìn thấy tôi cũng ngơ ngác một chút, sau đó lau lau khóe mắt, hình như là đang lau nước mắt, nhưng rất nhanh liền dừng động tác vừa rồi, lấy từ trong ngực ra một chiếc vòng tay bằng vàng.

Vòng tay vàng đưa tới trước mặt tôi: “Tiểu Chi đã trở lại rồi? Đây, lễ gặp mặt của sư huynh.”

Oa! Thật không dám giấu giếm, tôi yêu hắn!

Mỹ nhân ca ca… Quên đi, không diễn nữa, tôi muốn gọi hắn là tỷ tỷ.

Tôi nhìn mỹ nhân tỷ tỷ, lại nhìn nhìn Đàm Tễ, dùng ánh mắt khoa tay múa chân với hắn: “Người này là ai?”

Mỹ nhân tỷ tỷ có vẻ rất đau lòng, hắn đem kim vòng tay nhét vào tay của tôi, đích thân trả lời những nghi ngờ của tôi: “Sư muội không nhớ rõ ta sao, ta là nhị sư huynh của muội, Khương Phúc.”

Tôi trợn trừng đôi mắt.

Hoá ra ngươi chính là Bát Giới! …A, không phải, là nhị sư huynh!

Trong nguyên tác, nhị sư huynh là một mỹ nhân ốm yếu, nhưng tu vi rất cao, tính tình rất tốt, là một nam thứ chính trực và si tình.

Nhưng trọng điểm là! Hắn! Không! Là! Liếm! Cẩu!

Mọi người ơi! Nam hai này không phải liếm cẩu!

Lúc tôi đọc nguyên tác, tôi cảm thấy tiếc cho hắn, chính là bởi vì không liếm nữ chính, cuối cùng linh căn bị phế, phải nằm triền miên trên giường bệnh mấy năm, rồi cũng ch.ết.

Cái kết của hắn còn khiến tôi còn tức giận hơn cả khi nhìn thấy cái ch.ết của Đàm Tễ!

Tôi trở nên kích động, lập tức cầm tay mỹ nhân tỷ tỷ: “Bát Giới… Không phải, nhị sư huynh!! Ta rất nhớ huynh!”

Mỹ nhân tỷ tỷ nhìn qua có chút kinh ngạc, nhưng vẫn duỗi tay sờ sờ đầu tôi!

Ô ô ô… Hắn thật sự rất ôn nhu a!

Nếu không phải bởi vì tôi là nữ phụ ác độc, tôi muốn mở một hậu cung!

Đàm Tễ là Hoàng Hậu, mỹ nhân tỷ tỷ là quý phi, mỗi ngày tôi nhất định nuôi mỹ nhân tỷ tỷ như chim hoàng yến, có việc gì thì để Đàm Tễ gánh.

“Phu nhân, nàng nắm đủ rồi sao?”

Giọng nói nghiến răng nghiến lợi của Đàm Tễ quanh quẩn ở bên tai tôi, nhưng tôi trầm mê sắc đẹp, tôi làm bộ nghe không thấy.

Không có cách nào, tôi quá thích ôn nhu mỹ nhân.

Nhưng mà tôi luôn cảm thấy như mình đã quên mất giả thiết gì đó.

Đàm Tễ có lẽ không thể chịu đựng được nữa, duỗi tay giật tay của tôi khỏi tay mỹ nhân tỷ tỷ, mỉm cười nói với tôi: “Phu nhân, nếu nàng vẫn còn nắm tay hắn, ta không ngại làm nàng cảm nhận một chút cái gì là xe tải lớn áp đường cái!”

Tôi kinh hãi: “Sao đến cái này ngươi cũng biết vậy?”

Đàm Tễ không biết xấu hổ cười, nghiêng người nói nhỏ: “Năm đó sau khi động phòng hoa chúc, chính miệng phu nhân nói cho ta.”

Tôi trầm mặc một chút, sau đó nhìn nhìn mỹ nhân tỷ tỷ hơi lo lắng và mê mang trước mắt, khẽ thở dài.

Đáng giận, vì sao tôi không phải nữ chính ngọt văn nào đó chứ?!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.