Yêu Nữ Hoạ Quốc

Chương 4



Chương 4:

 

Lâm Hàn Nguyệt khiến ta nhớ đến Từ Niệm, khiến ta nhớ lại những điều ta hối hận vô số lần.

 

Nếu như ngày đó ta sớm chia rẽ bọn họ, có phải Từ Niệm sẽ không chết?

 

Dù bình thản đến đâu, trái tim ta cũng không phải đá.

 

Khi gặp Lâm Hàn Nguyệt, ta đã cảm thấy như được cứu rỗi.

 

Ta không cứu được Từ Niệm, vậy thì nhất định phải cứu Lâm Hàn Nguyệt. Nàng xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn, chứ không phải bị giam cầm ở nơi này, cả đời trông giữ một người không yêu mình.

 

Ta phải sớm cho Lâm Hàn Nguyệt thấy rõ bộ mặt thật của Tiêu Tử Trúc.

 

Một ngày nọ, ta hẹn Lâm Hàn Nguyệt ra cùng cho cá ăn. Ta dùng chút pháp thuật nhỏ, khi Tiêu Tử Trúc “vô tình” đi ngang qua ao, đẩy ta và Lâm Hàn Nguyệt xuống nước.

 

Nước mùa đông lạnh băng, ta giả vờ đuối nước, vùng vẫy trong nước. Dùng linh khí hộ thể, ta không cảm thấy lạnh. Nhưng Lâm Hàn Nguyệt không biết bơi, cũng không có linh khí, nước lạnh tràn vào phổi nàng, khiến nàng đau đớn giãy giụa.

 

Mặc dù có lỗi với nàng, nhưng muốn một người phụ nữ hoàn toàn tuyệt vọng, phải khiến cả thể xác và tinh thần nàng đều bị tổn thương.

 

Ta dùng linh khí bảo vệ Lâm Hàn Nguyệt cẩn thận, không để nàng thực sự chết đuối. Đúng như dự đoán, Tiêu Tử Trúc lao xuống nước. Nhưng hắn lại bơi về phía ta.

 

Dưới nước, ánh mắt Lâm Hàn Nguyệt chuyển từ chờ mong thành thất vọng rồi tuyệt vọng. Nàng đột nhiên dừng lại, không còn giãy giụa nữa, để mặc nước nhấn chìm thân thể mình.

 

Sợ nàng chết thật, ta đành ho khan vài tiếng, yếu ớt chỉ về phía nàng. Tiêu Tử Trúc lúc này mới nhận ra sự tồn tại của Lâm Hàn Nguyệt. Hắn vội vàng gọi người hầu kéo nàng lên. Nàng ho sặc sụa vài ngụm nước, sắc mặt tái nhợt.

 

Nhưng Tiêu Tử Trúc chẳng buồn để ý. Hắn chỉ dịu dàng ôm lấy ta, ân cần hỏi han.

 

Còn Lâm Hàn Nguyệt? Tiêu Tử Trúc thậm chí không thèm nói một lời với nàng. Hắn cẩn thận nâng niu ta, ngay cả ánh mắt cũng không dành cho nàng.

 

Ta cúi mắt xuống, vừa vặn thấy ánh mắt vô hồn của Lâm Hàn Nguyệt.

 

Lâm Hàn Nguyệt à, sớm tỉnh ngộ đi. Người đàn ông này không đáng để ngươi yêu thương.

 

Tiêu Tử Trúc bế ta vào phòng, gọi đại phu đến.

 

Mãi đến khi đại phu nói ta không sao, hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Cả đêm, hắn canh giữ bên giường ta, chẳng màng chuyện gì khác.

 

Vất vả lắm mới đuổi được hắn đi, ta gọi thị nữ mà ta đã dùng tiền mua chuộc tới. Thị nữ nói rằng Lâm Hàn Nguyệt đang bệnh rất nặng, sốt cao liên miên, đầu óc mê man.

 

Ta đưa cho nàng một ít bạc, bảo đi mời đại phu đến xem cho Lâm Hàn Nguyệt. Nhưng thị nữ lại lắc đầu, nói:

 

“Tướng quân không cho đại phu xem bệnh phu nhân, vì cho rằng bạch tiểu thư rơi xuống nước là do phu nhân sơ suất.”

 

Nghe vậy, ta tức giận. Không ngờ Tiêu Tử Trúc lại có thể tàn nhẫn đến thế.

 

Ta lấy từ ngực ra một viên Hoàn Xuân đan, bảo thị nữ rằng đó là thuốc đại phu kê cho ta, dặn nàng đem cho Lâm Hàn Nguyệt uống.

 

Thị nữ gật đầu, lui ra khỏi phòng.

 

Những ngày tiếp theo, ta dặn nàng luôn báo cáo tình hình của Lâm Hàn Nguyệt. Sau khi uống Hoàn Xuân đan, sức khỏe của Lâm Hàn Nguyệt dần hồi phục, không còn đáng ngại nữa.

 

Tiêu Tử Trúc ngày nào cũng lui tới chỗ ta, đủ loại đồ bổ quý giá liên tục được đưa vào phủ. Ta bình tĩnh chờ đợi, đợi thời cơ chín muồi.

 

Những ngày này, ta cố ý tung tin ta ở phủ tướng quân ra ngoài. Bọn cá của ta nghe được, liền để mắt đến phủ tướng quân. Công tử nhà Phụ quốc tướng quân vừa cố ý chế giễu Tiêu Tử Trúc giấu dân nữ, vừa tìm cơ hội gặp ta; thái tử thì nghĩ cách mời Tiêu Tử Trúc dự yến tiệc, thực ra là để dò la tung tích của ta.

 

Ta cố ý xuất hiện trước mặt bọn họ, còn cố tình tiết lộ rằng ta và tướng quân chưa thành thân.

 

Thời gian ta ở phủ tướng quân ngày càng ít, người mời ta ra ngoài càng nhiều, quà cáp trong phủ cũng dồn dập đến.

 

Tiêu Tử Trúc bắt đầu lo lắng, đối với ta càng thêm nhiệt tình.

 

Lần thứ năm Tiêu Tử Trúc ngỏ lời muốn cưới ta làm bình thê, ta giả vờ e thẹn gật đầu. Tiêu Tử Trúc mừng đến phát khóc, ôm ta vào lòng.

 

“Thuỷ nhi, nàng yên tâm, tướng phu nhân của ta chỉ có một mình nàng. Đợi khi có cơ hội, ta nhất định sẽ bỏ Lâm Hàn Nguyệt.”

 

Ta liếc mắt nhìn thấy một góc váy xanh lam ló ra từ chỗ ngoặt, thầm hài lòng gật đầu.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.