Bảo Bối! Em Lại Lên Hot Search Kìa!

Chương 2



2

“Chị ơi, mặt tái mét thế kia, đừng bảo là có bầu thật nhá?”

“Trời đất, anh ơi đẹp trai quá, đừng xách túi nữa, xách em đi!”

“Vụ này có ai đính chính không? Không thì tôi chuẩn bị bịa chuyện đây này!”

Tôi comment: “Ơ kìa, biết đâu họ chỉ là bạn bè bình thường thôi mà…”

Chưa đầy ba giây sau, một loạt tin nhắn phản bác nổ tung điện thoại tôi:

“Không đời nào! Oppa của chúng tôi cách ly tuyệt đối với giống cái!”

Giữa biển comment sôi sục, một avatar quen thuộc tag thẳng tôi vào bài viết.

Lão Ninh: “Nữ chính đây rồi, @SángTốiĐiCầuRaNguyênCục”

Cái tên của tôi sáng nhất bài post. Một giây sau, tài khoản bị spam đến nỗi app lag sập luôn.

Lúc mở lại được Weibo, tin nhắn đầu tiên tôi thấy là của Nghiêm Hoài Sơn:

“Chị, dạo này phiền chị sống cùng tôi nha.”

“Nhà tôi rộng lắm, chị thích phòng nào cứ chọn.”

Cứu với!

Quá sức quyến rũ rồi! Hàng mi dày rợp kia y như cầu trượt, chỉ muốn trượt xuống luôn một phát!

Tôi siết chặt tay, tự nhủ bình tĩnh, cố gắng giữ giọng tỉnh bơ:

“Ừ… làm phiền cậu rồi.”

Tôi lò dò đi vào trong, tay chân luống cuống đẩy cửa một phòng.

Nghiêm Hoài Sơn cười khẽ: “Phòng này của tôi đấy. Nhưng nếu chị thích thì cứ ở.”

“Ha ha, trùng hợp ghê, phòng này cũng tốt, gần cửa, dễ thoát hiểm…”

“Ý tôi là… khoảng cách từ đây tới cửa là ngắn nhất…”

Nói gì cũng thấy sai sai.

Tôi cạn lời, đành liều: “Cậu hiểu ý tôi mà ha?”

Anh ta chẳng thèm tranh luận, chỉ đi ngang qua tôi, mở cửa phòng bên cạnh:

“Phòng này dài hơn mười phân, chịu khó chút được không?”

Tôi lập tức chuồn thẳng.

Vừa vào phòng, chưa kịp hỏi tội Thẩm Ninh, tôi đã lao vào xóa bài trên Weibo.

Mắt tôi trợn tròn. Tôi vừa đăng cái quỷ gì thế này?!

“Rất hướng nội, thấy trai đẹp không dám hôn trực tiếp.”

“Rất hướng ngoại, muốn ngồi lên ghế tổng giám đốc.”

Follow cứ thế tăng vùn vụt. Tiếp tục thế này chắc tôi phải xóa tài khoản mất!

Đang hoảng loạn thì có tiếng gõ cửa.

Nghiêm Hoài Sơn đứng ngoài phòng tôi:

“Chị ơi, tôi có thể mời chị tham gia show hẹn hò không?”

Tôi thở sâu, nhảy ếch năm cái cho tỉnh rồi mở cửa:

“Không.”

“Sao thế?”

“Tôi sợ giao tiếp xã hội, cái này áp lực quá.”

Anh ta chẳng nói gì, chỉ đưa tôi một bản hợp đồng. Nhìn thấy con số trên đó, tôi mém tí nữa thì lăn ra đất.

“Chị, một ngày quay là 100k, cát-xê của tôi là 300k, đều đưa chị hết. Quay tổng 5 ngày.”

Tôi lập tức gập hợp đồng lại, giọng nghiêm túc đầy khí thế:

“Vì tình yêu mà thay đổi bản thân, tôi làm được!”


3

Tôi gọi ngay cho Thẩm Ninh, thông báo sắp phát tài.

Nó táng tôi qua điện thoại một phát:

“Giữa ban ngày mà còn nói linh tinh à? Rảnh quá thì lo viết nốt luận văn tốt nghiệp đi!”

Tôi cắt ngang: “Tao sắp tham gia show hẹn hò với Nghiêm Hoài Sơn.”

Bên kia bỗng dưng im lặng, vài giây sau, giọng nó hét to như cháy nhà:

“ỐI GIỜI ƠI! MÀY PHÁT TÀI THẬT RỒI!!”

“Nhớ phát xong chia nửa nhá! Không thì tao tung hết tin nhắn mày lên mạng!”

Đến lượt tôi câm nín.

Chưa kịp hoàn hồn, nó đã gửi tôi một đống link mua đồ:

“Chị em! Mấy bộ này phải mua hết! Đừng có làm mất mặt Nghiêm Hoài Sơn!”

“Nhớ tóm cho bằng được anh ấy!”

Tôi nhìn danh sách mua sắm mà thở dài. Nghiêm Hoài Sơn? Tóm kiểu gì được? Nhìn qua đã biết không cùng hệ sinh vật rồi!

Chưa đầy vài ngày, chương trình chính thức công bố danh sách khách mời.

Họ gán cho tôi hình tượng: “Nữ sinh viên giỏi – xinh đẹp – có lòng tốt – học bá top đầu.”

Tôi suýt sặc nước.

Trong khi tôi còn chưa tiêu hóa nổi cái hình tượng này, Nghiêm Hoài Sơn đã đăng bài:

“@SángTốiĐiCầuRaNguyênCục, rất vinh hạnh được tham gia chương trình cùng chị, mong đợi quá.”

Weibo lại sập tiếp.

“Rấtvinhhạnh~ luôn đó trời!”

“Cái đuôi của Nghiêm Hoài Sơn sắp vẫy gãy luôn rồi đó!”

“Trạng thái tinh thần của Vân Tảo siêu chân thực nha!”

Tôi còn chưa kịp nói gì, trên mạng đã xuất hiện siêu thoại CP của tôi và Nghiêm Hoài Sơn.

Tên: Cặp đôi Mang Thai.

Fan CP tự gọi mình là An Thai Dược.

Tôi thật sự công nhận, đặt tên giỏi thật đấy… nhưng lần sau đừng đặt nữa!

An Thai Dược soi hint cực mạnh, từng chi tiết nhỏ cũng không tha:

“Chị điên + cún ngoan đơn thuần, ship thôi cũng thấy vui!”

Đã thế, Nghiêm Hoài Sơn còn theo dõi siêu thoại này, đẩy nhiệt độ tuyên truyền cho show lên đỉnh.

Nhưng sóng gió không dừng lại.

Ngoài tôi, chương trình còn có ba nữ nghệ sĩ khác. Trong đó có một “tiểu hoa lưu lượng” là Bạch Tịnh Di, cực kỳ năng nổ.

Nghiêm Hoài Sơn từng hát OST cho phim của cô ta, còn bị chụp ảnh đi ăn chung.

Thế là trên mạng xuất hiện một loạt fan chiến:

“Chỉ là một người thường thôi mà, hết bị chụp ảnh ra vào bệnh viện với Nghiêm Hoài Sơn, rồi lại quay show chung. Không phải tạo scandal thì là gì?”

“Tôi đoán chị này chắc đang định chuyển hướng làm hotgirl mạng.”

“Rốt cuộc có quan hệ gì mà khiến Nghiêm Hoài Sơn phải hợp tác chiêu trò với chị ta?”

“Vẫn là Tịnh Di của chúng tôi tốt nhất! Lũ đào mỏ lượn hết đi!”

Tôi nhìn loạt comment mà lòng lạnh buốt.

Sao tự dưng tôi lại thành nữ chính trong phim cung đấu vậy trời?!

 

4

Chương trình hẹn hò quay livestream, mới ngày đầu mà phòng trực tuyến đã chen chúc hơn chục triệu người xem.

Toàn fan của Nghiêm Hoài Sơn với Bạch Tịnh Di.

Và fan couple của họ.

  • “Trời ơi, Nghiêm Hoài Sơn đẹp trai quá trời quá đất luôn!”
  • “Bạch Tịnh Di xinh dã man! Công chúa lòng tui mãi đỉnh!”
  • “Tổ chương trình nghĩ gì mà để con bé kia ngồi cạnh Nghiêm Hoài Sơn thế hả?”
  • “Nói linh tinh! Ai bảo chương trình sắp xếp? Người ta mới là couple thật sự đây này!!”

Giữa một rừng bình luận cãi nhau chí chóe, Nghiêm Hoài Sơn điềm nhiên bóc cam.

Anh ta chìa múi cam ra trước mặt tôi:

  • “Chị ăn đi, bổ sung vitamin.”

Tôi vừa định từ chối, anh ta đã dúi thẳng vào tay:

  • “Phần vitamin hôm nay, bắt buộc phải ăn.”

Tôi ho khẽ:

  • “Ăn, ăn liền.”

Vừa ăn vừa nhìn anh ta ngồi chống cằm bên cạnh, cười cười không nói gì.

Trời ạ! Cái nụ cười này là của người hay của yêu quái đây?!

Ăn xong miếng cam cuối cùng, tôi giả vờ thản nhiên hỏi:

  • “Bên lão Diêm báo cáo giữa năm xong chưa? Mà sếp dưới địa phủ còn phải báo cáo với ai nữa?”

Cuối cùng cũng hỏi ra điều thắc mắc bấy lâu nay.

Nghiêm Hoài Sơn bật cười, giọng cười nhẹ bẫng như gió:

  • “Ờ, còn phải báo cáo với cấp dưới nữa.”

Tôi trố mắt:

  • “Thế là… chết rồi vẫn phải đi làm á?”

Bình luận livestream bùng nổ.

  • “Mẹ ơi, mọi người nhìn kìa! Nghiêm Hoài Sơn cười như mất giá luôn!”
  • “Chương trình ơi, cho tui cái góc quay riêng đi, VIP mà vẫn chưa nhìn đủ đây này!”
  • “Cầu trời cho Vân Tảo với Nghiêm Hoài Sơn thành đôi, đuổi bà Bạch Tịnh Di đi cho lẹ!”

Trùng hợp làm sao, tôi vừa đọc tới dòng bình luận đó thì Bạch Tịnh Di xuất hiện.

Cô ta cười tươi rói, giơ tay chào tôi:

  • “Xin chào, tôi là Bạch Tịnh Di.”

Tôi bắt tay, đáp lại với nụ cười nhạt:

  • “Vân Tảo.”

Bạch Tịnh Di nghiêng đầu, giọng dịu dàng:

  • “Tôi thấy mấy tấm ảnh chị và Hoài Sơn rồi, dạo này sức khỏe ổn chứ? Nếu có gì không khỏe thì nhớ nói với tôi hoặc Hoài Sơn nhé.”

Tôi cũng cười, nhưng là kiểu cười dịu dàng có chút… cay cay:

  • “Cơ thể tôi ổn lắm, có gì chắc chắn sẽ nói với Nghiêm Hoài Sơn. Dù sao anh ấy là người mời tôi tới mà.”
  • “Nhưng chắc báo với tổ chương trình sẽ hiệu quả hơn nhỉ?”

Bình luận livestream nổ tung:

  • “Ối dồi ôi, Vân Tảo nói câu này đúng lắm!”
  • “Tưởng ai trà xanh chứ hoá ra là Bạch Tịnh Di à?”
  • “Cô ta đang ngầm đánh dấu chủ quyền à? Nhìn mà phát mệt!”

Mặt Bạch Tịnh Di hơi cứng lại, nhưng vẫn gượng cười:

  • “Ha ha… Đúng, nên nói với chương trình.”

Máy quay vừa tắt, cô ta liếc tôi một cái sắc như dao.

Nhưng không hiểu sao, tôi cứ có cảm giác xung quanh người cô ta có một sợi chỉ đỏ quấn chặt lấy…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.