Thể loại: Ngôn tình, Hài hước, Sủng
Editor: Hôm nay bạn đã gội đầu chưa
Văn án:
Tôi dúi vội năm trăm tệ vào tay bà mối, nháy mắt dặn: “Bà nhớ khen cháu hết lời vào nhé, càng long lanh càng tốt!”
Bà mối đúng là người có tâm, giới thiệu tôi như kiểu “con nhà người ta”: Tinh thông cầm kỳ thi họa, vừa nết na đảm đang, lại còn thông minh sắc sảo.
Thế là tôi vớ được ngay một ông chồng xịn sò. Cái loại quanh năm suốt tháng bận rộn bên trời Tây, chẳng mấy khi về nhà.
Có điều kiện kèm theo, là phải trông một đứa nhóc chưa được một tuổi.
Tôi gạt tay cái xoẹt: “Ừ thì chăm! Nhỏ tí thế, sá gì!”
Từ bấy, mẹ con tôi cứ gọi là tung tăng như chim sẻ. Lẩu nướng ăn mỏi mồm, ngày ngày vui như hội!
Lúc ấy, tôi đang nằm vắt vẻo trên giường, giả vờ lau giọt nước mắt hư cấu, giọng nhẹ nhàng yếu xìu nói chuyện điện thoại với chồng:
“Nhà rộng đến mấy, không có anh cũng chỉ là cái nhà trống mà thôi…”
Đầu bên kia vọng lại tiếng cười trầm trầm, nghe mà rờn rợn: “Vợ ơi, nhà mình lắp camera giám sát đấy.”
“Không phải một cái đâu.”