Editor: Báo đạo tổng tài đã bị bạn
Văn án;
“Bạch nguyệt quang của anh về rồi, đến lúc em nên nhường chỗ rồi.”
Tôi cúi mặt xuống, vai hơi run, tay nhéo mạnh vào đùi mình.
Không được.
Trong hoàn cảnh này mà cười thì chết.
“Hừ, nữ nhân, hôm nay lại giở trò lạt mềm buộc chặt với tôi à?”
Ông chồng giàu có Yến Minh Thanh liếc tôi cái nhìn, một phần chế nhạo, một phần lạnh lùng, ba phần thờ ơ.
“Kiên nhẫn của tôi có hạn đấy.”
Tôi chẳng biết phải trả lời sao cho phải phép: “À… ờ…”
Yến Minh Thanh ngắt lời tôi luôn: “Lần sau em đổi chiêu khác mới mẻ hơn đi.”
“Cái đó…”
“Tôi không mắc bẫy của em đâu.”
Đến lúc này tôi thật sự không thể nhịn nổi nữa: “Chồng à, anh có thể đứng lên khỏi cái tấm ván giặt quần áo đó không?”
“Tôi là chủ gia đình, tôi thích quỳ ở đâu là việc của tôi, em quản được à?”