Hậu Cung Tranh Đấu

Chương 7



Chương 7:

Tần Quân nói không sai.

Quý phi là một người thú vị.

Nàng ấy cũng rất dễ bị lừa.

Tóm lại, nàng ấy tựa hồ nhất kiến như cố với ta, từ sau lần đó sẽ đến chơi với ta bất cứ khi nào nàng ấy rảnh.

Thời gian lâu dần, ta cũng học được rất nhiều từ ngữ mới mẻ từ nàng ấy.

Quý phi nhàn rỗi nhàm chán, còn bắt đầu viết truyện.

Quyển đầu tiên là câu chuyện lấy bạch nguyệt quang làm nhân vật chính, rời xa tra nam và thế thân, đạt được cuộc sống tốt đẹp.

Quý phi không chỉ cho ta xem, nàng ấy còn phát tán khắp hậu cung.

Phát tới phát lui, quyển truyện đó liền truyền tới tay Hoàng Hậu.

Thời điểm Hoàng Hậu triệu kiến Quý phi, Quý phi nhanh chóng tới tìm ta.

“Giai Nghi, nếu Hoàng Hậu tìm ta gây phiền toái thì ngươi nhất định phải giúp ta đấy nhé.” Quý phi nói vô cùng đáng thương.

Ta bất đắc dĩ nhìn nàng ấy: “Người là Quý phi, còn ta chỉ là một mỹ nhân.”

Quý phi thản nhiên nói: “Nhưng ngươi có chỗ dựa đó.”

Ta: “…”

Thật có đạo lý.

Bất đắc dĩ, ta chỉ có thể bồi Quý phi đi gặp Hoàng Hậu.

Hoàng Hậu không hề gây khó xử cho Quý phi, chỉ là hỏi một ít về quyển truyện.

Cuối cùng, Hoàng Hậu còn rất vui mừng mở miệng: “Lời thoại này, viết rất khá, nếu Quý phi thích thì sau này viết nhiều lên chút.”

Quý phi nghe được lời này xong đôi mắt liền toả sáng.

Nàng ấy xông lên trước, nắm lấy tay Hoàng Hậu: “Hoàng Hậu nương nương, người thật là tốt. Ta trước kia còn thầm nói xấu người ở sau lưng rằng người hay ra vẻ, thật sự là ta đem bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.”

Hoàng Hậu: “…”

Ta cũng bất đắc dĩ đỡ trán.

Cô nương ngốc, ngươi kỳ thật không cần nói ra.

Cũng may, Hoàng Hậu cũng không tính toán so đo.

Đơn giản mà nói, Hoàng Hậu chỉ có thù oán với mỗi Thục phi, còn đối xử với những người khác đều rất tốt. Trước khi trọng sinh, Hoàng Hậu chính là một quốc mẫu tốt tính.

Tần Quân có nói một câu không sai.

Hắn bị mỡ lợn làm mờ mắt nên mới có thể giúp đỡ Thục phi, hãm hại Hoàng Hậu, còn làm Hoàng Hậu rơi vào kết cục ôm hận mà c.hế.t và phải trọng sinh báo thù.

Ta không khỏi nhìn về phía Hoàng Hậu.

Đây rốt cuộc là Hoàng Hậu bị rối loạn tâm thần, hay là còn có ẩn tình gì khác?

Hoàng Hậu dường như nhận ra tầm mắt của ta nên ngước mắt nhìn lại.

Khi đối diện với tầm mắt của Hoàng Hậu, ta cười cười thân thiện với nàng ấy.

Hoàng Hậu sửng sốt, sau đó cũng bày gương mặt tươi cười với ta.

Lòng ta ghi nhớ chuyện này, chờ đến tối khi Tần Quân tới tìm ta, ta liền chủ động mở miệng dò hỏi.

“Chàng đã nghe được bao nhiêu chuyện về kiếp trước từ Hoàng Hậu vậy?”

Tần Quân có chút kinh ngạc: “Sao nàng lại đột nhiên tò mò chuyện này?”

Ta không hé răng, chỉ duỗi chân đạp hắn một chút.

Tần Quân lập tức ngoan ngoãn đáp lại: “Đại khái chính là ta coi Thục phi thành thế thân, sau đó trong quá trình ở chung dần dần yêu Thục phi, vì để Thục phi làm Hoàng Hậu và bất mãn với nhà mẹ đẻ của Hoàng Hậu thế lớn nên liền diệt trừ nhà mẹ đẻ của Hoàng Hậu, mà Hoàng Hậu cũng bị ta x.ử t.ử, xong ta lập Thục phi làm hậu.”

Ta: “?”

Hướng phát triển của câu chuyện này, ngoại trừ khả năng Hoàng Hậu bị rối loạn tâm thần ra thì ta không thể tìm được lý do nào hợp lý hơn.

Tần Quân dường như nghe được suy nghĩ trong lòng ta, trên mặt hắn lộ ra vẻ nghiêm túc hiếm có: “Không phải bị rối loạn tâm thần.”

Ta nhìn về phía hắn.

“Hoàng Hậu sau khi trọng sinh không chỉ suy nghĩ những cái ấy mà nàng ấy còn nhớ rõ một ít sự kiện quan trọng, mà những chuyện đó quả thật đã xảy ra.”

Khi nói lời này, trong ánh mắt Tần Quân khi nhìn ta lại hiện lên một tia đau đớn.

Ta đột nhiên sửng sốt, cứ cảm thấy Tần Quân đã che giấu ta một số chuyện.

Nhưng Tần Quân rất nhanh đã thu hồi chút cảm xúc đó xong cười ha hả nói: “Yên tâm đi, với trí thông minh của Thục phi thì cũng không gây ra được chuyện gì lớn.”

Nhưng ta lại không yên tâm.

Mặc dù Hoàng Hậu trọng sinh sẽ mang đến một loạt biến hóa, lịch sử chưa chắc sẽ tái diễn, nhưng Tần Quân trong trí nhớ của Hoàng Hậu quá cổ quái.

Cổ quái đến mức khiến ta cảm thấy, có lẽ trong đó có ẩn tình gì khác.

Mà ta cũng không ngờ rằng, ta còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận ẩn tình trong đó thì tất cả đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Một âm mưu nhằm vào Tần Quân, có liên quan đến tiền triều và hậu cung đánh cho chúng ta trở tay không kịp.

Mọi người, đều không chỗ để trốn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.