Nhỏ Ở Trên, Lớn Ở Dưới

9



“Chị Khánh Yên, chị cứ ngủ tạm ở phòng này nhé. Chăn nệm mới thay cả rồi, sạch bong kin kít luôn!”

 

Tôi “ừm” một tiếng, định đóng cửa thì đột nhiên nhớ ra chuyện cũ.

 

“Lúc học cấp ba, sao em lại tặng thiệp cho Châu Triết?”

 

Cô ấy chớp mắt, vươn vai một cách tinh nghịch.

 

“Chán ghét đám con trai cứ bâu lấy em, nên cố tình làm vậy để họ tưởng em thích anh trai.”

 

Tôi còn chưa kịp phản ứng, cô ấy đã chêm thêm một câu:

 

“Chị có biết không, suất học bổng đặc biệt của chị hồi đại học, chính là do anh ấy tài trợ đấy.”

 

Tôi sững người.

 

“Chị đi làm thêm ở đâu, anh ấy cũng nhờ người nhà đánh tiếng, thậm chí còn tự thân đi kiểm tra, chỉ sợ chị bị bắt nạt.

 

“Theo em thấy, anh ấy thích chị từ lâu rồi. Mà yêu đến cảnh giới cao nhất chính là xót thương.”

 

Tiễn cô ấy xong, tôi nằm vật ra giường, đầu óc xoay mòng mòng.

 

Lớp 10, trường tự nhiên xuất hiện một suất học bổng.

 

Đến khi tôi tốt nghiệp, nghe nói nhà tài trợ rút vốn, học bổng cũng theo đó mà biến mất.

 

Lúc ấy tôi chỉ thấy mình may mắn.

 

Lên đại học, khoa tôi bỗng dưng có thêm một suất học bổng đặc biệt.

 

Tôi bắt đầu tin rằng, đời này mình chắc chắn là con cưng của thần may mắn.

 

Tôi cày ngày cày đêm, kỳ nào cũng đứng nhất khóa, mỗi năm được 15.000 tệ tiền thưởng.

 

Vừa đủ trang trải học phí, sinh hoạt phí, còn dư một khoản gửi về cho mẹ.

 

Không còn áp lực thi cử, cũng chẳng phải ăn cơm trắng chan mỡ lợn nữa.

 

Tôi mới dần dần gầy đi.

 

Càng nghĩ càng vui, đầu óc tỉnh táo hẳn.

 

Dứt khoát bật điện thoại lên xử lý công việc.

 

Vừa nhìn tên công ty, tim tôi chấn động mạnh, như bị sét đánh trúng.

 

Sao tôi lại chậm tiêu thế này chứ!

 

Hắn đã coi tôi là một phần quan trọng từ lâu lắm rồi.

 

Tôi lặng lẽ rời giường, rón rén mò sang phòng Châu Triết.

 

Dưới ánh đèn bàn, hắn đang cúi người chăm chú làm gì đó, tập trung đến mức chẳng buồn để ý có kẻ trộm lảng vảng ngay sau lưng.

 

Nhớ hồi đầu cấp ba, bạn cùng bàn từng nhắc tôi bằng giọng nghiêm trọng:

 

“Châu Triết là cháu trai đại gia giàu nhất Vân Thành, ăn chơi có tiếng, làm chuyện xấu không thiếu thứ gì. Thấy hắn thì tốt nhất nên tránh xa, kẻo không lại rước họa vào thân.”

 

Giờ nhìn lại, đúng là “làm chuyện xấu” thật… Nhưng mà xấu với ai thì không biết, chứ với tôi thì toàn làm chuyện tốt!

 

Trên bàn là một chiếc hộp nhỏ.

 

Tôi tò mò mở ra.

 

Bên trong… là một chiếc nhẫn.

 

Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng lấp lánh như vừa bị bắt quả tang.

 

Giọng điệu có chút bất đắc dĩ:

 

“Anh định tạo bất ngờ cho em, ai dè em mò sang phá đám trước.”

 

Tôi bật cười, vòng tay ôm lấy cổ hắn.

 

“Những gì anh dành cho em, đã đủ nhiều lắm rồi.”

 

Rồi tôi cúi đầu hôn hắn.

 

Hắn ngẩn ra một giây, sau đó hơi thở bắt đầu rối loạn, lòng bàn tay nóng bỏng giữ chặt lấy tay tôi.

 

“Em chắc chứ? Anh sợ em…”

 

“Em không sợ. Cả đời này em sẽ luôn gặp may mắn.”

 

“Ưm… ừm…”

 

Dưới ánh đèn mờ ảo, không gian như bị ngưng đọng.

 

Châu Triết kéo tôi lại gần, ánh mắt sâu hun hút như muốn nuốt trọn tôi vào trong đó. Nhịp thở hắn dồn dập, đôi tay chạm nhẹ vào eo tôi, rồi siết lại, nóng rực như muốn truyền hơi ấm xuyên qua lớp vải mỏng.

 

“Anh muốn em…” Giọng hắn khàn khàn, mang theo chút kiềm nén.

 

Tôi ngẩng đầu nhìn hắn, tim đập loạn nhịp. Cảm giác lạ lẫm len lỏi trong từng hơi thở. Hắn cúi xuống, môi lướt qua làn da tôi, từng nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước nhưng lại mang theo sức nóng khiến tôi rùng mình.

 

Tay hắn lần dọc theo đường cong cơ thể, mỗi điểm chạm như đánh thức từng tế bào trong tôi. Hắn cẩn thận, chậm rãi, như thể đang thưởng thức một món quà quý giá. Tôi cảm nhận được sự khao khát từ hắn, cũng như từ chính mình.

 

“Châu Triết…” Tôi khẽ gọi tên hắn, giọng run rẩy.

 

Hắn dừng lại một chút, ánh mắt sắc bén quan sát phản ứng của tôi. Rồi hắn mỉm cười, cúi xuống, tiếp tục khám phá từng tấc da thịt. Mọi giác quan như bùng nổ, hơi thở của hắn quấn lấy tôi, hòa vào không gian chỉ còn hai người.

 

Bên ngoài, gió thổi nhè nhẹ qua ô cửa sổ, nhưng trong căn phòng nhỏ, hơi thở dần trở nên nóng bỏng…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.