Editor: Báo đạo tổng tài đã bị bạn
Văn án:
Tôi là người thay thế cho “bạch nguyệt quang” trong lòng chồng cũ.
Ngày cô ấy về nước, tôi chẳng nói chẳng rằng, viết đơn ly hôn cái roẹt, rồi nhảy tót lên giường với kẻ từng là kình địch một mất một còn của anh ta.
Chồng bây giờ của tôi lúc nào cũng bịt mặt, che đi cái bản mặt từng bị cháy xém như bánh đa nướng quá lửa.
Tôi ôm lấy anh, vừa rúc rích dụi đầu vừa tranh thủ nói xấu chồng cũ:
“Anh không biết đâu, cái ông chồng trước của em ấy, lạnh lùng như cục nước đá để trong tủ đá ba mùa đông. Mỗi lần nhìn mặt ổng là em cứ tưởng mình nợ ổng cả cái sổ đỏ!”
“Chứ đâu có được như anh — ga lăng, nhẹ nhàng!”
Đúng lúc đấy, tôi nghe tiếng hét chói tai vang trong đầu:
[Á á á! Vợ mình hóa ra thích kiểu dịu dàng cơ à? Mật báo ch/ết tiệt, báo sai hết cả rồi!]
[Ch/ết cha! Giờ phải giải thích với em thế nào đây?]
[Chồng cũ của em, chồng hiện tại của em, ông trùm muốn giở trò quy tắc ngầm với em… tất cả đều là tôi, tôi, tôi hết! Hu hu hu…]
Tôi: “Ơ???”