Chương 4: Ly hôn
Khuôn mặt của Cố Tử An trở nên rạng rỡ.
Có vẻ rất hào hứng.
Dường như hắn không ngờ mẹ sẽ bất ngờ thành toàn cho mình.
“Mẹ, cuối cùng mẹ cũng nghĩ thông rồi sao!? Tốt quá, Nhu Nhu, em nghe thấy không, anh có thể cưới em rồi!”
Cố Tử An vừa nói vừa ném cho tôi một ánh mắt khinh thường, còn hừ một tiếng.
Hắn tiếp tục nói với mẹ chồng.
“Mẹ, có phải mẹ cũng nhận ra ngày xưa mẹ ép con cưới Tô Diệp là sai lầm rồi đúng không? Vậy ngày mai con và Tô Diệp ly hôn, mẹ không phản đối chứ?”
Mẹ chồng gật đầu.
“Không.”
Tôi cảm nhận được trong thời khắc này, mọi người đều đang nhìn tôi bằng ánh mắt đầy thương hại.
Tôi không cảm thấy có gì bất thường cả.
Suy cho cùng, tôi cũng không có chút tình cảm gì với Cố Tử An.
Ai ngờ, câu tiếp theo của mẹ chồng chính là…
“Mày và Tô Diệp ly hôn lúc nào cũng được. Ngày mai tao lấy giất giải trừ quan hệ mẹ con với mày. Từ giờ Tô Diệp là người thừa kế duy nhất của tao.”
Bữa tiệc đột nhiên chìm vào im lặng.
Mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt hâm mộ.
Trong đầu tôi lúc này cũng tràn đầy dấu hỏi chấm.
Gia tài trăm triệu cứ thế mà rơi xuống đầu tôi?
Chuyện tốt như vậy mà cũng xảy ra với tôi à?
Tôi nghĩ đây chỉ là lời mẹ chồng nói lúc tức giận mà thôi.
Đương nhiên Cố Tử An cũng nghĩ như vậy.
“Mẹ đừng giận, hôm nay con sẽ đưa Nhu Nhu đi, mấy hôm nữa sẽ đến gặp mẹ sau.”
Hắn dắt Tôn Nhu rời đi.
Ai ngờ, ngày hôm sau…
Mới sáng sớm mẹ chồng đã gọi điện thoại cho Cố Tử An.
Bà ấy nói hắn đến cục dân chính trước 10h30.
Cố Tử An nghĩ đến ly hôn nên lập tức đến đúng giờ.
Hắn đến một mình, có lẽ hắn cũng biết nếu mang theo Tôn Nhu đến thì sẽ làm bà ấy tức giận.
Không chờ nổi nữa, hắn thúc giục tôi vào ly hôn.