Xuyên Sách: Chọc Tức Nam Chính

Chương 2



Chương 2:

Tôi cầm lấy thẻ nhân viên đang đặt trên bàn đeo vào cổ, trên đó viết ba chữ Chu Thanh Thanh.

Từ giờ trở đi, tôi không phải là Chu Thanh Thanh, tôi chính là Nữu Hỗ Lộc Chu Thanh Thanh.

Hôm nay nữ chính còn chưa xuất hiện, đây là một ngày tốt.

“Mọi người chuẩn bị tài liệu, một lát cuộc họp sẽ bắt đầu.”

Bá đạo tổng tài Lục Chí Viễn đứng ở cửa phòng làm việc, cầm một tập tài liệu dầy cộp gõ bìch bịch vào cửa hai cái, nhắc nhở chúng tôi.

Quả nhiên là tổng tài trong tiểu thuyết, khóe miệng anh ta nhếch lên lộ ra ba phần châm biếm, bốn phần bạc tình, chín mươi ba phần vô sỉ. Khuôn mặt anh ta như dao, ánh mắt sắc bén chỉ khi nào nhìn thấy nữ chính thì mới trở nên mềm mại các kiểu con đà điểu gì gì đấy.

Hừ, tư bản!

Cuộc họp bắt đầu.

Nghĩ tới nhiệm vụ được giao, tôi có chút lo lắng.

Dù sao đây cũng là cái chuyện mà tôi sẽ không bao giờ dám làm khi ở thế giới hiện thực.

Suốt cuộc họp tôi không thèm nhìn ppt mà chỉ chăm chăm nhìn Lục Chí Viễn, hết nhìn mặt lại nhìn xuống khóa kéo quần của anh ta, sau đó tự cảm thấy bản thân mình thật biến thái.

Nhưng mà tôi phát hiện, khóa kéo quần của Lục Chí Viễn hình như chỉ kéo một nửa.

Rõ ràng là một tổng tài bá đạo, có cái khóa quần cũng quên kéo, tôi buồn cười đến suýt không nhịn được mà bật cười ra tiếng.

Tôi nhìn Lục Chí Viễn đứng ở gần bảng trắng, đang vẽ vời một tương lai tươi sáng, dù tôi có muốn ngắt lời cũng không ngắt được.

Chỉ là một cuộc họp nhỏ, sao bá tổng phải đến tận nơi nhỉ?

Cho đến khi cuộc họp gần kết thúc mà anh ta vẫn đứng ở đó nói đến quên trời đất, không phải là tôi sẽ thất bại ngay từ nhiệm vụ đầu tiên đấy chứ?

Tôi bắt đầu có chút lo lắng.

“Cuộc họp hôm nay đến đây thôi, mọi người còn muốn bổ sung gì không?”

Lục Chí Viễn bấm điều khiển mở trang ppt cuối cùng, sau đó quay đầu hỏi mọi người.

Tất cả mọi người đều im lặng, rất giống với khi giáo viên đặt câu hỏi cho đám học sinh.

Bổ sung?

Đây không phải là cơ hội tốt của tôi sao?

Tôi nhanh chóng giơ tay phải lên và nhìn Lục Chí Viễn với mong đợi.

“Được rồi, Chu Thanh Thanh, cô muốn bổ sung cái gì?”

Trong nháy mắt Lục Chí Viễn có chút vui vẻ, đưa ánh mắt mong chờ nhìn về phía tôi, như đang nói: “Cô gái, em thành công thu hút được sự chú ý của tôi rồi đấy!”

“Sếp, khóa quần của anh chưa kéo ạ!”

Tôi vẫn giữ nguyên tay phải như học sinh ngoan, gương mặt còn lộ ra vẻ chân thành và nghiêm túc.

Phòng họp vốn đã yên tĩnh, sau khi nghe thấy mấy lời này của tôi tưởng chừng như nghe được tiếng thở luôn.

Khóe miệng Lục Chí Viễn bắt đầu co giựt, vẻ mặt sửng sốt, lỗ tai cũng dần đỏ lên.

Sau đó, tôi nghe thấy có đồng nghiệp nhịn không được phát ra tiếng cười phá lên.

Tôi cũng nhịn không được mà bật cười. Tình huống trước mặt không phải là xấu hổ, mà là vô cùng xấu hổ.

Tôi phải làm gì đây?

Trong đầu tôi toàn là hình ảnh tôi sẽ bị đá ra khỏi công ty như thế nào.

“Tan họp!”

Lục Chí Viễn đè nén âm thanh tức giận, cầm lấy tài liệu trên bàn xoay người ra khỏi phòng họp, cũng nhân tiện dùng tài liệu che lại hành vi kéo khóa quần của mình.

Đồng nghiệp của tôi sau khi thấy sếp đi khỏi thì không kiêng dè gì nữa mà bật cười ha hả.

“Chu Thanh Thanh, cô thật sự rất dũng cảm!”

“Thanh Thanh, hôm nay em dám làm sếp mất mặt trước mặt mọi người, chị nể em!”

“Làm sao giờ? Tôi cười muốn ná thở luôn rồi!”

Các đồng nghiệp xung quanh nhao nhao tặng tôi ngón tay cái khâm phục, khiến tôi không khỏi ngượng ngùng nhưng quả thật rất là sảng khoái nha.

[Ting! Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ đầu tiên đã hoàn thành xuất sắc. Tiến độ đạt 2%, tặng một buff kỹ năng <Tạm dừng thời gian>.]

Tạm dừng thời gian?

Đây không phải là cơ hội để làm rất nhiều việc sao?

Tạm dừng để mọi người nhìn kỹ cái khóa quần chưa kéo lên của Lục Chí Viễn sao?

Tôi quả thật đang rất cố gắng kìm nén ý nghĩ xấu xa nha.

[Ting! Bạn có nhiệm vụ mới! Đổ nước lên người nam chính khiến anh ta tức giận!]

Nhiệm vụ mới có phải đến hơi nhanh không? Tôi vừa mới làm ra một màn thế kia, bây giờ lại tiếp tục, hình như không được tốt cho lắm?

Tôi dù gì cũng có chút lương tâm, cảm thấy áy náy một chút, nhưng chỉ một phút thôi, một giây cũng không thể nhiều hơn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.