Tôi quỳ ngồi trên chiếc chăn cưới đỏ chót, mắt to trừng mắt nhỏ với ông chồng mới cưới đang ngồi trên xe lăn đối diện.
Không khí yên tĩnh đến mức tôi nghe rõ cả tiếng kim giây đồng hồ đang lặng lẽ trôi qua.
Cuối cùng, Cố Thời Duật ho nhẹ một tiếng, lên tiếng phá tan bầu không khí kỳ cục này:
“Tôi qua phòng bên cạnh ngủ nhé.”
Kim chủ muốn chạy?!
Tôi trợn tròn mắt, nhanh như chớp vươn chân móc vào bánh xe lăn của anh ta.
“Đừng đi!”
Ngay sau đó, tôi vội vàng lôi điện thoại ra, như một con mọt sách siêu chăm chỉ, cuống cuồng tìm kiếm hướng dẫn dành cho người mới.
Đêm tân hôn thì nên làm gì nhỉ?
Kéo xuống một lượt…
“108 tư thế…”
Mới đọc lướt qua vài dòng mà mặt tôi đã nóng bừng bừng như sốt 39 độ.
Tôi hắng giọng, cẩn thận chọn lọc.
Kiểu truyền thống…
Không được, chân Cố Thời Duật không tiện.
Kiểu đứng…
Càng không được, anh ấy còn chẳng đứng lên nổi…
Tôi vò đầu bứt tai trong hoang mang, còn đám bình luận thì có vẻ sốt ruột hơn cả tôi.
【Aaaa, thời đại nào rồi mà còn phải đi tìm hướng dẫn?! Chỉ muốn ném ngay ổ cứng 100GB phim tư liệu của tôi vào mặt nữ phụ này thôi!】
【Trời ơi, bé nữ phụ đáng yêu quá đi! Tôi là fan nữ chính mà suýt nữa đổi phe luôn rồi đây này!】
【Gấp chết tôi rồi! Gấp chết tôi rồi! Tìm hướng dẫn làm gì nữa? Đẩy ngã rồi ngồi lên đi chứ còn gì!】
…
Thế này à?
Tôi nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó dứt khoát ngồi lên đùi Cố Thời Duật, đưa tay giật mở thắt lưng anh ta.
Cố Thời Duật nghiêng đầu thở dốc, vành tai đỏ ửng như bị luộc chín.
Dáng vẻ này… Nhìn không khác gì một cậu trai ngoan bị ức hiếp mà không thể phản kháng.
Trong lòng tôi bỗng lóe lên một suy nghĩ kỳ quái, liền chọc chọc vào ngực anh ta.
“Chồng ơi, anh không phải vẫn còn đấy chứ?”
Một người đàn ông giàu nứt đố đổ vách như Cố Thời Duật, dù có bị tàn tật thì cũng chẳng thiếu người chủ động nhào vào. Sao có thể chưa từng có ai?
Cố Thời Duật trầm giọng “Ừm” một tiếng, giọng hơi khàn: “Lần đầu tiên, đương nhiên phải để dành cho vợ.”
Cái phản ứng này dễ thương quá trời quá đất!
Tôi chớp mắt, cố tình trêu chọc:
“Lần đầu tiên cho vợ, vậy lần hai, lần ba là cho người khác à?”
“Không…” Cố Thời Duật bỗng trở nên nghiêm túc, lập tức đáp: “Tất cả đều là của em.”
Anh ta chống tay ngồi dậy, ánh mắt trịnh trọng: “Nhà họ Cố có tổ huấn. Nếu phản bội vợ, toàn bộ tài sản sẽ vô điều kiện chuyển nhượng sang tên cô ấy.”
Tôi đếm đếm ngón tay, trong lòng giật thót.
Nói vậy có nghĩa là… Nếu chồng tôi ngoại tình, tôi sẽ nghiễm nhiên trở thành tỷ phú?
Cảm thấy cơ hội làm giàu đã đến, tôi lập tức chớp chớp mắt, nhón chân ghé sát tai anh ta, thỏ thẻ: “Chồng ơi, hay là anh ngoại tình thử đi?”
Cố Thời Duật: “…”
Ngay khi câu đó thốt ra, tôi biết ngay mình lỡ lời.
Nhìn sắc mặt u ám của anh ta, tôi vội vàng bịt miệng lại.
“Ý em là, em tin anh tuyệt đối sẽ không phản bội em!”
Sau đó, tôi co người lại, mặt nóng ran như bị lửa đốt.
Đúng là ông trời thiên vị quá rồi! Người đàn ông này, tuy ngồi xe lăn nhưng tuyệt đối không hề vô dụng!
Tôi len lén liếc xuống, chưa kịp nhìn kỹ thì từ tủ quần áo đột nhiên vang lên tiếng động.
【Nữ chính tỉnh rồi! Sắp lao ra đối đầu với nữ phụ sao?!】
【Aaaa, kịch tính quá!】
【Nói hơi bậy chút, hay là cả ba cứ ở chung một chỗ đi!】
Tôi giả vờ ngơ ngác: “Tiếng gì thế?”
Cố Thời Duật cau mày: “Có người trong phòng à?”
“Không có gì!” Tôi nhanh chóng ấn anh ta nằm lại xuống giường, giơ tay che mắt anh ta lại.
Sau đó, chân trần bước xuống thảm, kéo ghế chặn chặt trước tủ quần áo.
Không thể để nữ chính bò ra ngoài phá hoại kinh tế của tôi được!
Năm triệu một tháng, tôi tiêu còn chưa đủ, sao có thể chia sẻ với ai khác?!
Cố Thời Duật nằm im, không động đậy.
Mãi đến khi tôi quay lại giường, anh ta mới chậm rãi lên tiếng.
Giọng điệu có phần cứng ngắc: “Đây… là vớ của em à?”
Hả?
Tôi cúi xuống nhìn…
Không phải chứ?
Sao tôi lại quấn đôi tất đen vừa cởi lên mắt người ta rồi?!
Tôi hoảng hốt nhào tới: “Xin lỗi! Em gỡ ra ngay đây!”
Cố Thời Duật khẽ lắc đầu, giọng nhẹ như gió thoảng: “Không cần… Nếu em thích thì cứ để vậy đi.”
Dưới ánh sáng mờ ảo, anh ta hơi nghiêng đầu, yết hầu khẽ trượt lên xuống.
Làn da trắng nhợt cùng với đường viền tất đen tạo thành sự tương phản rõ nét…
Nhìn quyến rũ đến lạ!
Tôi nuốt nước bọt, trong lòng thầm hạ quyết tâm:
Tiền tôi muốn, người tôi cũng muốn vắt kiệt!
Tuyệt đối không để nữ chính hưởng phần nào!